Chương trước
Chương sau
“Cắt, tạm thời dừng ở đây. Mọi người nghỉ ngơi đi.” Quý Trạch An cất gọn loa nhỏ trong tay, người dựa về phía sau, đưa tay lên xoa thái dương.
Tuy rằng cậu từng tưởng tượng mình làm phim điện ảnh không dễ như cô nương lên kiệu hoa lần đầu nhưng không ngờ khó đến vậy. Chính vì cậu có thể nhìn thấy chữ viết xanh xanh đỏ đỏ trên mặt diễn viên nên càng không thể chịu được việc họ thất thần. Mỗi lần bị Quý Trạch An bóc trần họ đều có vẻ mặt “Σ(°△°|||)︴CMN!!!”. Một tuần sau, các diễn viên cũng kính sợ cậu hơn.
Nhưng mà dù thế nào thì “Đăng Tiên” chính thức khởi quay nên tâm trạng Quý Trạch An phần lớn là vui mừng.
Trước khi đến Lệ thành thì việc Mục Lạc Nhu bị phong sát đã kết thúc. Chuyện này không gây lên gợn sóng gì trong nhóm. Quý Trạch An cũng không đặc biệt chú ý mà chỉ đơn giản biết là chuyện đã kết thúc mà thôi. Dùng bối cảnh cũng như mối quan hệ hiện tại của cô ta không thể phản công lại người như Ninh Văn Ngạn. Như là cục đá rơi vào giếng sâu, không có bọt nước bắn lên, cùng lắm chỉ gợn sóng nho nhỏ.
Sau khi hoàn thành nghi thức khai máy, Quý Trạch An và Du Dịch rời đi, dòng chữ “ヾ (・ ω ・ *) Bye bye” xuất hiện đầy cửa. Cậu mang mang đồ đạc cùng đoàn phim đi đến Lệ thành cách Cảnh thành bảy tám tỉnh để quay “Đăng Tiên.”
Lệ thành là một thành phố kinh tế khá lạc hậu, nơi họ quay phim cũng không phải khu phong cảnh nổi danh trong nước. Lúc trước Quý Trạch An không nghĩ đến chọn nơi như thế để làm khu quay phim. Dù cho nơi này phong cảnh đẹp đến đâu nhưng những nơi cậu đi qua quá ít, không ngờ có một nơi như thế. Không báo chí, không tivi, không internet, những phương thức truyền tin đều không có khiến một thành phố nhỏ như Lệ thành này hiếm khi được người khác để mắt đến.
Trong đoàn có một sinh viên quê ở Lệ thành thuộc tổ quay phim. Vì nhớ quê mà đề cử nơi này với Quý Trạch An. Sau khi nhìn ảnh chụp trong điện thoại của cậu ta thì Quý Trạch An nhờ hai cha của cậu rảnh rỗi đi khảo sát trước rồi sau đó cậu tranh thủ chút thời gian khi đang đi thực tập cùng Du Dịch đến khảo sát thực địa một lần.
Trấn nhỏ bọn họ quay phim gọi là Trấn Ngõa Ngõa. Sau khi ngồi máy bay còn phải ngồi xe buýt bốn tiếng mới đến nơi, cảnh vật ở đây khiến mọi người không khỏi cảm thán:
“(*゜ 口 ゜) Hóa ra trong nước mình còn có nơi như này!”
Với Quý Trạch An thì đây thực sự là thế ngoại đào nguyên. Đường đi dùng gạch đá ghép lại, không phải dùng xi măng như đường lớn, cũng không phải đường nhựa như trong thành phố, càng không phải gạch ngũ sắc xếp quy củ như khu nghỉ dưỡng.
Các phòng xây từ gạch thổ với trúc xen kẽ nhau, thỉnh thoảng có lẫn vài ngôi nhà dùng gạch xanh. Là nét đặc sắc của nơi đây. Trong không khí thoang thoảng mùi bùn đất trộn lẫn với mùi lá cây, ngẩng đầu nhìn lên thấy dưới trời xanh là một ngọn núi. Người dân ở đây rất giản dị, mặt mũi hòa ái. Nơi đây không khỏi khiến người ta buông lỏng.
Có thể quay phim ở Trấn Ngõa Ngõa cũng là một loại hạnh phúc.
Theo đó tất nhiên là điều kiện ăn ở không quá tốt.
Khách sạn?
Tất nhiên không có.
Đến nhà trọ cũng không có…
Kế hoạch là ở phân chia trong nhà người dân, giao phí ăn ở. Thế nhưng nhân viên của đoàn hơi nhiều, có việc gấp thông báo không tiện. Thế là thổ hào vung tay xây phòng dạng container trên một khu đất trống ở Trấn Ngõa Ngõa. Còn cố tình mời một đầu bếp nữ đến nấu cơm cho đoàn phim. Khiến ánh mắt cả đoàn nhìn Sầm Ân Thư với Ninh Văn Ngạn càng không như xưa.
“(✧ω✧) Thổ hào! Thổ hào! Đại thổ hào đó!”
“(* ♡ ∀ ♡) Cầu bao nuôi!!!”
Chữ viết dạng này Quý Trạch An luôn có thể thấy trên mặt của nhân viên trong đoàn. Nhưng cậu cũng hiểu rõ mọi người đều biết Ninh Văn Ngạn với Sầm Ân Thư là một đôi, cũng không có ý chia rẽ bọn họ. Hơn nữa hai người này ở chung chưa từng thu liễm, chẳng có khe hở nào để người khác chen vào, chỉ cần hai người ở chung thì bầu không khí khiến người xung quanh tự động dạt ra.
“Đạo diễn Quý, có thể nói chuyện với tôi về kịch bản được không?”
Bỗng có một giọng nữ từ phía sau truyền đến. Quý Trạch An hạ tay đang xoa huyệt thái dương xuống, quay đầu nhìn sang, trong lòng nghĩ: “Lại đến…”
Người tới là Lưu Thi Tuệ. Trước đó có một năm lúc sau tết Quý Trạch An từng gặp Vệ Lăng và mấy người ở tập đoàn phim và điện ảnh Giang thành. Cậu nhớ quan hệ người này và Vệ Lăng cũng không tồi. Bây giờ gia nhập vào đoàn làm phim của họ đóng vai em gái của Cù Chu Dịch. Dựa vào quan hệ bạn bè với Vệ Lăng nên Quý Trạch An cũng coi như chăm sóc cô ấy. Tất nhiên quan tâm này đều giống với mọi người.
Lưu Thi Tuệ tham gia vào đoàn phim của cậu là do qua được vòng diễn thử. Khi đó Quý Trạch An cũng không cho cô nàng nhiều thể diện hơn người khác. Kết quả cuối cùng là mọi người cùng nhau thống nhất. So với những người mới trong đoàn thì cô nàng coi như có chút kinh nghiệm, kỹ năng diễn xuất tất nhiên không quá kém nên tham gia vào đoàn cũng không khó hiểu.
Lúc đó Quý Trạch An thật sự không ngờ rằng Lưu Thi Tuệ sẽ luôn quấn lấy cậu nhờ giúp xem kịch bản.
Ban đầu Quý Trạch An không phát hiện. Dù sao quan hệ giữa cậu với Du Dịch cũng không cố gắng giấu diếm. Trước khi đến Trấn Ngõa Ngõa khai máy thì trên mạng với trong vòng từng truyền ra rồi. Du Dịch cũng là người của đoàn phim, rất nhiều việc trong đoàn do anh xử lý. Về việc tiếp xúc với nữ giới bằng tuổi cậu cũng chẳng nghĩ nhiều. Dù sao chẳng ai nguyện ý làm vợ của gay, Quý Trạch An không phải người thất đức như thế và cũng không có áp lực trong chuyện này.
Quý Trạch An thực ra rất vui. Diễn viên đến tìm mình bàn luận về kịch bản chứng tỏ có lòng cầu tiến. Một diễn viên muốn cố gắng thì Quý Trạch An chắc chắn sẽ không bài xích. Cậu luôn hy vọng có thể quay “Đăng Tiên” hoàn mỹ, việc đó có liên quan mật thiết với diễn viên.
Trọng điểm là Quý Trạch An không nhìn được những chữ đặc biệt khác lạ nào từ Lưu Thi Tuệ.
Không có ác ý, không tính toán. Trên mặt lần nào cũng là thành tâm hỏi cậu.
Nhưng số lần càng nhiều, càng ngày càng dày thì Quý Trạch An cảm thấy không đúng lắm.
Du tiên sinh cũng càng ngày càng không vui!
Lưu Thi Tuệ không có làm sai ở đâu, đến hỏi Quý Trạch An về vấn đề liên quan đến kịch bản và diễn xuất ngay trước mặt mọi người khiến cậu từ chối cũng khó. Đối với bộ phim đầu tiên cậu tự quay vẫn rất để ý. Hơn nữa tài chính ban đầu không chỉ có tiền mình đổ vào mà Sầm Ân Thư và Ninh Văn Ngạn cũng chi không ít. Quý Trạch An tất nhiên không muốn mất cả chì lẫn chài. Tuy không khiến hai người họ tổn thất nhiều nhưng cậu cũng không muốn xuất sư bất lợi.
Đàn ông luôn luôn muốn đuổi theo thành công, Quý Trạch An không phải ngoại lệ.
Cho nên Quý Trạch An vẫn nghiêm túc bàn kịch bản với Lưu Thi Tuệ, trong lòng cứ có một chút không đúng rồi mỗi ngày về phòng lại phải an ủi Du tiên sinh – người uống cả vại dấm.
Du Dịch chú ý đến Lưu Thi Tuệ lại dựa người về phía Quý Trạch An nên để việc xuống đi đến chỗ đó. Anh dùng vẻ mặt vô cảm nhìn Lưu Thi Tuệ.
Sầm Ân Thư cùng Ninh Văn Ngạn chỉ ở bên cạnh cười cười. Bọn họ cảm thấy Lưu Thi Tuệ không đủ để uy hiếp đến quan hệ giữa Quý Trạch An và Du Dịch. Theo cách nói của Sầm Ân Thư thì hắn rất vui vẻ nhìn Du Dịch uống hết vại dấm này đến vại dấm khác. Dù sao thì hắn thấy Du Dịch dễ dàng kéo con của mình đi nên vẫn khó chịu. Trước đó chỉ là nể tình quan hệ của họ rất tốt thôi.
Con trai hắn vẫn rất có giá. Mỗi ngày nhìn Du Dịch ăn dấm chua thì Sầm Ân Thư lại cảm thấy vui vẻ hết nấc.
Về phần Ninh Văn Ngạn thì y vẫn cứ luôn cưng chiều Sầm Ân Thư.
Trước khi Lưu Thi Tuệ làm trò gì khác người thì họ sẽ chỉ đứng ngoài quan sát. Dù sao việc duy trì tình cảm giữa hai người thuộc về Du Dịch.
Trong giới giải trí mưu cầu lợi ích, theo đuổi thanh danh cùng ánh đèn flash là chuyện rất bình thường, có chút khôn khéo cũng không xấu. Đây là một trong những nguyên nhân Lưu Thi Tuệ được vào đoàn. Chỉ không ngờ rằng Lưu Thi Tuệ lại dùng chút khôn vặt đó với Quý Trạch An. Dựa vào việc cô nàng vẫn thành thành thật thật đóng phim nên Quý Trạch An cũng nhịn, gạt tình cảm cá nhân qua một bên để không lãng phí thời gian đuổi cô nàng rồi tìm một người mới.
Lưu Thi Tuệ không có ý kia với Quý Trạch An nhưng lại dùng thái độ mập mờ khiến Du Dịch rất khó chịu. Dù anh biết việc diễn viên lôi kéo làm quen với đạo diễn là chuyện bình thường. Dù sao giữa Lưu Thi Tuệ với Quý Trạch An còn có tầng quan hệ bạn của bạn, nhưng anh vẫn không vui.
Du Dịch không vui thì đúng là không vui.
Quý Trạch An nhìn không khí xung quanh Du tiên sinh nhà cậu đang hạ xuống, như một tòa băng di động đến gần. Tuy không hiện rõ trên mặt nhưng trong lòng cậu vẫn buồn cười.
Du tiên sinh ghen đáng yêu ghê. Việc Quý Trạch An hằng ngày về phòng vuốt lông ai đó cũng là một loại tình thú.
Cậu muốn học theo chén trà nhỏ hô lên: “(๑˃ᴗ˂) ﻭ Thật là đáng yêu!”
Tất nhiên tình thú giữa hai người cũng là đóng cửa lại mới có ý nghĩa. Cậu chẳng phải khỉ, Du Dịch cũng không. Nên hai người không cần bị đoàn làm phim với người dân trong thôn vây xem.
“Uống nước.” Du Dịch đưa bình nước trong tay cho cậu.
Quý Trạch An tự nhiên nhận, đầu tiên nhìn chữ bên trên bình nước rồi mới mở ra, rót vào chén và uống.
Sau đó cười tủm tỉm nhìn Lưu Thi Tuệ nói: “Hôm nay cứ tạm dừng ở đây đã. Dù sao vẫn nên tự suy nghĩ, tôi giảng đi giảng lại nhiều cũng vô dụng. Nếu cô muốn tự mình trải nghiệm, lĩnh hội đến vấn đề của nhân vật thì tôi nghĩ biên kịch của phim – Diệp Đồng sẽ có thể giải đáp càng kĩ hơn. Cô cố gắng như thế là rất tốt, tôi thực sự coi trọng cô.”
Quý Trạch An ngầm ám chỉ là: Nếu lần sau cô có vấn đề gì với kịch bản thì đi hỏi biên kịch. Mong cô bớt đến chỗ tôi hơn.
Cậu cũng không thể để anh Du suốt ngày ăn giấm. Một lần hai lần thì là tình thú, còn nhiều lần sẽ làm ảnh hưởng tình cảm.
“Ừm, cảm ơn đạo diễn. Tôi đi ăn cơm trước.” Lưu Thi Tuệ cũng rất thức thời, lúc Quý Trạch An nhìn Du Dịch thì cô nàng đã muốn rút lui. Quý Trạch An cho cô một bậc thang thì cô liền xuống theo thôi. Còn ý ngầm của cậu thì Lưu Thi Tuệ bây giờ chưa muốn hiểu rõ. Tuy cô không có ác ý nhưng vẫn có mục tiêu của riêng mình.
Lưu Thi Tuệ đi ra ngoài thì sắc mặt Du Dịch mới tốt hơn chút.
Thấy nhân viên đoàn phim ở xung quanh cũng thu dọn máy móc ổn rồi, chẳng còn mấy ai. Quý Trạch An không nhịn được trêu: “Anh Du à, trà hôm nay anh đưa em sao lại chua thế nhỉ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.