Diệp Thải Quỳ không phải người bốc đồng.
Khi trẻ dại cô đã thấu rõ cuộc sống của mình khác với hầu hết mọi người. Bởi vì từ sớm mất đi cha mẹ, cô như lục bình trôi giữa dòng đời, không nơi nương tựa, mọi việc chỉ có thể dựa vào chính sức mình.
Diệp Thải Quỳ biết cô không thể đi sai bước nào trêи đường đời, bởi vì biết khi làm sai sẽ không có ai giúp cô giải quyết hậu quả, bởi vì biết lúc không có chỗ nương náu sẽ chẳng có ai lưu giữ cô.
Thế nên cô đi một bước, tính ba bước, vạch kế hoạch năm bước, cho rằng cách làm này không thể nảy sinh sai lầm.
Nhưng tính trước thì sao cơ chứ?
Số phận muốn thổi bay bạn, nào có cho bạn thời gian chuẩn bị, nó chỉ chăm chăm phá huỷ nghiền nát hết thảy mọi thứ bạn từng cực cực khổ khổ xây nên.
Vì vậy, sau trận bệnh kia, Diệp Thải Quỳ không bao giờ lên kế hoạch cuộc đời mình nữa.
Bởi vì cô biết rằng đời người chẳng bao giờ diễn ra theo kế hoạch, cuộc sống đầy rẫy rủi ro, ngay cả biên kịch cao tay nhất cũng không thể tạo nên những chuỗi nghiệt ngã đan xen không ai ngờ tới.
Thế nên đi theo vận mệnh an bày, cô muốn sống ra sao thì sống thế ấy, muốn cưới ai thì gả cho người đó. Cô quyết định đi theo tiếng gọi chân thành nhất của trái tim mình giờ phút này.
Cho dù tính sai thì sao chứ?
Thay vì sống chuẩn xác nhưng giả dối như trước đây, cô thà sống sai lầm mà chân thật.
Nhìn thấy dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thay-anh-duong-trong-dem-toi/1806003/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.