Còn hai tháng nữa là đến lượt giấy phép kinh doanh của Diệp Thải Quỳ tái xét duyệt.
Cô đọc kĩ quy định mới, cũng không phải không chào đón người ngoại lai mà diện tích buôn bán đòi hỏi ít nhất bốn mươi mét vuông trở lên mới được cấp phép, hơn nữa thiết bị phòng cháy ở nhà bếp phải đạt tiêu chuẩn, vệ sinh phải đạt tiêu chuẩn, tất cả nhân viên phải có chứng nhận sức khoẻ, lí lịch phòng ốc không thể sửa chữa, nghĩa rằng nếu nhà không phải mặt tiền thì không được sửa thành mặt tiền…
Những chuyện kia thì dễ làm, chỉ có điều diện tích cần ít nhất bốn chục mét vuông đúng là khiến người khó xử.
Mặt bằng đắt bỏ xừ, dễ thuê lắm sao?
Hơn nữa quán ăn này đã kinh doanh bao lâu nay, bỗng nhiên đổi địa điểm không phải là muốn mạng của cô à?
Trêи thực tế có thể lý giải chính sách mới này, thành phố phải tìm các phương pháp khác nhau để kiểm soát chặt chẽ dân số nội thành, nếu không thành phố mù quáng mở rộng, sớm muộn sẽ phá vỡ kết cấu, nảy sinh hàng loạt vấn đề.
Giao thông tắc nghẽn, ô nhiễm môi trường, thiếu hụt tài nguyên ……
Nhưng đâu thể cứ đuổi người ta đi đúng không? Do đó, những ngành nghề quy mô thấp dần bị loại trừ, trình độ nhân tài nâng cao, chất lượng và chi phí phục vụ con người cũng tăng theo, giá sinh hoạt tăng dẫn đến những người không đủ chi trả phải rời đi.
Cái giới hạn bốn mươi mét vuông này, chính là để Diệp Thải Quỳ biết khó mà lui.
Nhưng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thay-anh-duong-trong-dem-toi/155133/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.