Dịch: Bánh 
Những tiếng cười sang sảng phát ra từ chiếc laptop đã vô tình đem lại chút sức sống cho phòng bệnh trống trải. Phó Du nhìn hình ảnh Thời Duyệt đang cười nói cùng với những người khác, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. 
Đây mới chính là dáng vẻ mà cậu nhóc kia nên có, chứ không phải là vẻ cứng đờ như một con rối gỗ. 
Chương trình đã chiếu đến cảnh đạo diễn cầm loa nói chuyện với các khách mời, yêu cầu bọn họ phải chọn giữa việc giao nộp điện thoại di động và việc phải đảm bảo không được gọi điện thoại cho Bộ Công thương. 
Nhưng Thời Duyệt là ai chứ, đứa nhỏ thẳng thừng nêu lên mức án tù từ 3 đến 10 năm, bản thân Trần Thư Ngữ là người có mặt tại hiện trường ngay lúc đó, giờ xem lại vẫn còn thấy buồn cười, nói chi đến khán giả đang xem chương trình. 
[ Ha ha ha ha con mẹ nó án phạt tù từ 3 đến 10 năm nữa chứ. ] 
[ Một thanh niên có ý thức pháp luật rất mạnh ha ha ha. ] 
[ Một pha Double Kill với tổ sản xuất! Khà khà khà cười vl. ] 
[ Vậy mà còn đề nghị mọi người hãy giao nộp điện thoại rồi để cậu ấy đưa đạo diễn lên đồn giúp nữa! Còn muốn lấy phần thưởng người tốt việc tốt, quá điếm hhhhhh ] 
[ Cười chết mất, Thời Tiểu Duyệt đúng là một báu vật! Chị Trần và những người khác cười đến rớt cả hình tượng luôn rồi, phản ứng của bọn họ cũng chính là phản ứng của tui ngay lúc này. ] 
[ Còn ép cho đạo diễn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-su-rat-giau/637267/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.