Từ buổi tối đêm giao thừa Lục Bình nhận được ảnh có chữ ký do Đoàn Sinh Hòa đem tới, lúc nào bà cũng nhắc tới Tiểu Đoàn.
Sáng mùng một ăn sáng, bà hỏi Sầm Thanh một câu Tiểu Đoàn ăn chưa. Buổi trưa ăn cơm, bà hỏi Sầm Thanh một câu Tiểu Đoàn về nhà chưa. Ăn trưa xong, bà liền quét dọn chỉnh đốn cả nhà, nhắc mãi lát nữa Tiểu Đoàn sẽ tới.
Khi Sầm Thanh nằm trên sô pha xem Đêm hội mùa Xuân được chiếu lại thì nhận được tin nhắn của Đoàn Sinh Hòa, cô cất cao giọng hô lên: "Mẹ, bọn họ đang trên đường, sắp tới rồi."
Lục Bình bưng đĩa trái cây bước nhanh qua, bà vỗ vai Sầm Thanh thúc giục: "Đi đi đi, con tới cửa đón hai cậu ấy đi."
"Chẳng phải anh ấy đã từng tới nhà chúng ta rồi ư?" Sầm Thanh chẳng hề nhúc nhích, "Lát nữa tới rồi tính."
Cô vừa định thò tay lấy dâu tây trên đĩa thì bị Lục Bình đánh một cái vào cổ tay.
Lục Bình: "Con ra cửa đón đi, chờ Tiểu Đoàn đến rồi ăn."
Một nhà Lục Chiếu ở bên cạnh xem náo nhiệt, cháu trai bi bô vươn tay về phía Sầm Thanh.
"Cô mang con ra ngoài chơi được không?"
Sầm Thanh nắm tay cháu trai đong đưa, thằng bé nghe được ra ngoài chơi bèn vui vẻ xông tới.
Cô ẵm đứa nhỏ đến cửa thay giày, thấy anh họ và chị dâu vẫn ngồi trên sô pha làm thinh, cô hỏi: "Anh, chị dâu, hai người không cùng ra ngoài sao? Lỡ như hai cô cháu bọn em bị thất lạc thì làm sao?"
Lục Chiếu cho cô một ánh mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-su-khong-thieu-tien/300550/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.