Đoàn Sinh Hòa giao người cho bảo vệ rạp hát rồi lái xe đưa Sầm Thanh về nhà.
Đêm đầu đông, Sầm Thanh nhoài tới trước cửa kính xe, thở ra hơi trắng. Cô chuyên tâm dùng đầu ngón tay viết trên cửa kính, hà hơi liên tục mới viết xong một câu.
"Thầy Đoàn anh xem này!" Thừa dịp chờ đèn giao thông, Sầm Thanh vội vàng túm lấy cánh tay Đoàn Sinh Hòa.
Cô cười tươi chỉ vào cửa kính, hơi ngửa mặt tỏ vẻ xin khen ngợi.
Đoàn Sinh Hòa theo ngón tay cô nhìn qua, trên cửa kính xe ghế lái phụ viết năm chữ to —— Đoàn Sinh Hòa ngốc nghếch, phía sau còn bỏ thêm ba dấu chấm than. Anh nhìn chằm chằm cửa kính mấy giây rồi dời tầm mắt về phía Sầm Thanh, cô gái kia vẫn đang cười, nụ cười kia khiến anh không đành lòng nhăn mặt.
Thở dài, anh vẫn quyết định không so đo với con nít.
Chiếc xe mau chóng chạy tới cửa tiểu khu.
"Anh dừng ở phía trước đi." Sầm Thanh lấy đồ đạc chuẩn bị xuống xe, cô vừa mở ra dây an toàn thì phát hiện Đoàn Sinh Hòa lấy ra tấm thẻ từ trong túi.
Cà thẻ, vào cửa, chạy xuống tầng hầm bãi đỗ xe, một loạt hành động của anh hết sức trôi chảy. Lối vào bãi đỗ xe của tiểu khu hơi lắt léo, Sầm Thanh ở đây hơn một năm, khi lái xe vào cứ luôn loạng choạng, Đoàn Sinh Hòa lại thành thạo giống như đến đây mỗi ngày.
"Anh có nhà ở đây hả?" Sầm Thanh xác định mình chưa từng thấy xe của Đoàn Sinh Hòa ở trong tiểu khu.
"Không có, Liễu Tích Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-su-khong-thieu-tien/300521/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.