Sầm Thanh lo lắng cho bệnh nhân cả đêm không ngủ ngon giấc. Hôm sau cô dậy rất sớm, đi theo ứng dụng dẫn đường đến một cửa hàng bữa sáng lâu đời ở thành phố Q. Cô mua cháo cá và cháo đậu đỏ, sợ đi đường trễ nãi cô dứt khoát gọi xe trở về khách sạn.
Tới cửa phòng 8806, Sầm Thanh bấm chuông cửa. Lần này mở cửa người bên trong đã ăn mặc chỉnh tề, ngay cả khuy áo sơ mi của cài kỹ lưỡng, thoạt nhìn rất biết tránh gió.
"Anh đã đỡ hơn chút nào chưa?" Sầm Thanh đánh giá trạng thái của Đoàn Sinh Hòa, tơ máu trong mắt đã bớt đi, đôi mắt gấu mèo cũng nhạt rồi.
Cô yên tâm, lướt mắt qua nhìn cốc giữ nhiệt màu hồng trên bàn trà, cô hỏi ngay: "Anh uống hết nước nóng chưa?"
"Hết rồi." Đoàn Sinh Hòa nghiêng người để cô tiến vào, sau đó trong thời gian mở ra cửa sổ anh đóng lại laptop trên bàn.
"Cháo ngọt và cháo mặn, anh muốn ăn cái nào?" Sầm Thanh cất cái cốc của mình vào trong túi, cô đứng ở lối vào không nhúc nhích, định bỏ cháo lại rồi trở về phòng mình.
Đoàn Sinh Hòa nhìn thoáng qua tư thế đứng câu nệ của cô, anh trở lại dời chiếc ghế đến bên cạnh bàn trà, hỏi: "Em thích cái nào?"
"Cháo mặn."
"Vậy tôi ăn cháo ngọt." Anh ra hiệu Sầm Thanh ngồi xuống, giơ tay thu dọn đồ đạc trên bàn sang một bên, "Cùng ăn đi."
Nếu Đoàn Sinh Hòa đã đưa ra lời mời ăn sáng, Sầm Thanh cũng không có lý do từ chối.
Cô thoải mái ngồi trên sô pha, lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-su-khong-thieu-tien/278627/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.