"Xin anh vậy anh có đồng ý không?" Ánh mắt Sầm Thanh sáng rực, ngón tay bấu cạnh bàn, đốt ngón tay loáng thoáng trắng bệch. Nhịp tim cô đập như trống, lồng ngực hình như không thể chứa được trái tim mình.
Đoàn Sinh Hòa nhìn dáng vẻ của cô đột nhiên sinh ra mấy phần cảm giác có tội, anh chỉ vốn thuận miệng trêu cô thôi, nào ngờ Sầm Thanh coi như thật.
"Không đồng ý." Đoàn Sinh Hòa lấy hết thịt trong xiên bỏ vào bát cho cô coi như đền tội.
"Nhưng cô có thể thử xem."
Không đồng ý, nhưng có thể thử?
Đã nói không đồng ý, ai thử chẳng phải là đồ ngốc à?
Sầm Thanh tức tối, bất mãn nhìn anh, sau đó cô cười giả lả: "Thầy Đoàn nếu anh muốn người khác cầu xin anh, không bằng đến hồ ước nguyện cosplay thành con rùa, không chỉ có người cầu xin anh mỗi ngày, còn có người ném đồng xu trên người anh đó."
"Phụt." Liễu Tích Minh không nhịn được bật cười phun ra một ngụm rượu, đã bao lâu rồi anh ta chưa thấy dáng vẻ bị xơi tái của Đoàn Sinh Hòa? Cơ hội tốt vậy anh ta đương nhiên phải chém thêm một nhát, "Lão Đoàn, cosplay con rùa e là toàn thân phải là màu xanh lá đó nhỉ?"
Đoàn Sinh Hòa lạnh lùng liếc anh bạn, không mặn không nhạt cất tiếng: "Cậu chắc là có rất nhiều bộ đồ màu xanh lá, đến lúc đó cậu cho tôi mượn đi."
Liễu Tích Minh hậm hực thu lại nụ cười, đời này anh ta e rằng đừng hòng cãi lại Đoàn Sinh Hòa.
Ăn xong đồ nướng, ba người xếp thành một hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-su-khong-thieu-tien/278622/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.