Khương Tiều không lên tiếng, chỉ cần cô cúi đầu đủ sâu, liền có thể giả chết.
Bởi vì đây là một phó bản đơn, Khương Tiều không nghĩ tới bản thân Văn Trình cũng sẽ tiến vào, cô đã xác nhận qua Tiểu Văn Trình không phải Văn Trình thật, cho nên mới dám phóng thích bản thân, thừa dịp người vắng mặt, vụng trộm lên mặt một chút.
Kỳ thật Tiểu Văn Trình cũng khiến Khương Tiều có một xíu oán niệm: Tuy rằng quy tắc thiết lập thế giới này cậu không thể giúp tôi, nhưng cậu sao có thể thật sự không giúp tôi?
Kết quả, hiện tại là cô vác đá nện chân mình.
Cố tình Tiểu Văn Trình lại là một người đứng đắn, cậu nhìn chằm chằm Văn bảo vệ, nói: “Chị Khương Tiều, chị làm sao vậy? Chú ơi, có phải chú cấm chị ấy không được nói không? Sao chị ấy không nói gì nữa.”
Từng tiếng “chị” kia, tất cả đều là dao đâm Khương Tiều.
Tôi biết cậu là một đứa nhóc ngay thẳng, nhưng có thể không đem ngay thẳng dùng trên người tôi, được không?!
Văn Trình buông tay, “Bạn nhỏ Khương Tiều, nhóc thử nói xem, có phải có chỗ nào không thoải mái không?”
Khương Tiều lập tức lắc đầu như trống bỏi, “Không có, không có, nhất định là không có.”
Tiểu Văn Trình nhìn bên này, nhìn bên kia, không hiểu sao lại có cảm giác Khương Tiều rất quen thuộc với vị bảo vệ này. Nhưng đây chỉ là một bảo vệ chung cư bình thường, Khương Tiều khi nào đã có giao tình với hắn?
“Chị Khương Tiều...”
Khương Tiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-khong-co-dien/3575375/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.