"Cầu xin Khương Tiều đừng lãng phí tài nguyên tốt như vậy nữa được không? Xem đến nỗi mắt tôi cũng đau."
"Cái gì? Đây cũng gọi là diễn sao? Rõ ràng là một bình hoa mà?"
"Đến đồ vật xung quanh diễn cũng còn tốt hơn cả Khương Tiều!"
"Mọi người đã xem video kinh dị trên hot search chưa? Con quái vật ăn thịt người trong đó diễn còn tốt hơn nhiều so với Khương Tiều!"
Như thường lệ, Khương Tiều bình tĩnh tắt di động sau khi xem những bình luận không hay từ anti-fan: Anti-fan năm nay không xứng làm, còn chẳng mắng ra chiêu trò mới nào, lại càng không thể khiến cô có phản ứng gì.
Cô lấy gương ra rồi nhìn vào khuôn mặt bị tê liệt của mình.
Đẹp thì đẹp, nhưng nhìn thẳng vào người khác với khuôn mặt vô cảm thế này chỉ khiến người khác cảm thấy kì quái cùng khó chịu.
Cô cố gắng kéo khoé miệng mỉm cười, nhưng nụ cười cách điệu đó không làm người ta thấy thoải mái hay vui vẻ tí nào, mà thay vào đó là sự quỷ dị không thể tả.
Khương Tiều mắc một chứng bệnh hiếm gặp về hệ thần kinh, tuy có thể nhận thức nhiều cảm xúc khác nhau, nhưng lại không có cách nào thể hiện trên khuôn mặt, giống như chứng rối loạn biểu hiện cảm xúc.
Các chuyên gia cho rằng, chỉ cần cảm xúc của cô có đủ kích thích thì hệ thần kinh cũng sẽ được kích thích, từ đó khiến cô có thể cư xử như người bình thường.
Vì vậy, Khương Tiều trở thành một diễn viên, có người nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-that-khong-co-dien/3575293/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.