Kỷ Khinh Khinh không lưu tình chút nào đem Lục Lệ Hành chặn ở ngoài cửa.
Ngủ cả đêm?
Làm gì nha!
Trai đơn gái chiếc, mới vừa kết hôn không tới hai ngày liền muốn cùng nhau ngủ, về sau thì sao?
Kỷ Khinh Khinh tức đến không thở được.
Nhưng ở trong phòng suy nghĩ một vòng, Kỷ Khinh Khinh bình tĩnh lại.
Hai ngày nay Lục Lệ Hành hồi quang phản chiếu dường như quá dài, làm cô nhiều lần đã quên Lục Lệ Hành kỳ thật là một người bệnh sắp chết.
Cô mở cửa phòng he hé, cách kẹt cửa nhìn người đứng bồi hồi ngoài cửa, thân mặc bộ đồ ở nhà rộng thùng thình.
Hành lang áng sáng tôi tối, chỉ có một cái đèn nho nhỏ màu da cam trên trần chiếu vào trên vai Lục Lệ Hành.
Cô không thấy rõ biểu tình Lục Lệ Hành dưới ánh đèn mỏng manh, chỉ thấy được anh như dựa vào trong một bóng đêm sâu không thấy đáy, lẻ loi một mình.
Cô mở cửa ra, ánh sáng sáng ngời trong phòng trong nháy mắt trào ra, xua tan hắc ám vô tận phía sau Lục Lệ Hành.
“Anh vừa rồi nói cái gì?”
“Chúng ta ngủ cả đêm.”
Kỷ Khinh Khinh hỏi: “Ngủ như thế nào?”
“Cô ngủ bên trái, tôi ngủ bên phải.”
Kỷ Khinh Khinh chớp mắt, “Chỉ có ngủ?”
Lục Lệ Hành hỏi lại: “Trừ bỏ ngủ, cô nghĩ đến phát sinh chuyện gì?”
“……” Nghe một chút nghe một chút, có đáng tức hay không!
“Lúc uống nước không cẩn thận làm giường đệm bị ướt, đã quá muộn không muốn phiền toái dì Bùi, cô nếu cảm thấy không tiện…”
Kỷ Khinh Khinh kéo cửa ra, “Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thanh-qua-phu-khi-con-tre/31242/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.