Chương trước
Chương sau
Một loạt dấu hỏi xẹt qua trên làn đạn:

—— Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao chương trình phát sóng trực tiếp tắt rồi?

—— đã xảy ra chuyện gì? bị rớt mạng hả?

——Có thể nói rằng việc phát sóng trực tiếp được thực hiện đến bây giờ là điều không thể tin được.

—— Không có ai quan tâm đến Kiều Nhạc Nhạc sao, đã có đại thần tiết lộ rồi, đường link → liên kết.

Trên một chiếc xe chạy như bay.

Triệu Phong cau mày: "Các cậu tắt phát sóng trực tiếp à?"

"Không phải," nhân viên kỹ thuật nuốt nước bọt "Người của chúng tôi vừa nhận được lệnh đã tiếp quản phòng phát sóng trực tiếp, nhưng không có cách nào tắt phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp đã tự dừng lại."

Một đệ tử trẻ bên cạnh Thanh Mộc đại sư nói: "Sư đệ gửi tin đến, xác nhận trong những thiết bị phát sóng trực tiếp đó có âm khí sót lại."

"Vẫn chưa liên hệ được ekip của chương trình sao?"

"Điện thoại không liên lạc được, đã sắp xếp người qua đó."

"Còn bao lâu nữa tới?"

"12 phút." Triệu Phong ngữ khí phát trầm.

"Quỷ Vương đã ra đời, 12 phút lâu quá." Thanh Mộc đại sư không nhịn được nghĩ.

12 phút đủ để Quỷ Vương tàn sát bừa bãi gây ra thảm án lớn.

"Có lẽ chàng trai tên Tạ Khâm Từ có thể ngăn cản......" Nói đến câu sau,bản thân Triệu Phong cũng âm thầm chế giễu ý nghĩ kỳ lạ của chính mình, thứ sinh ra ở Ninh Trạch không phải là một con quỷ bình thường, mà là Quỷ Vương đã chiến thắng giữa hàng vạn con quỷ.

Trong buổi phát sóng trực tiếp, có lẽ Tạ Khâm Từ đối phó quỷ ảnh rất dễ dàng nhưng chúng nó không cùng đẳng cấp với Quỷ Vương,ngay cả Thanh Mộc đại sư cùng tất cả thành viên trong giới huyền học đang chờ lệnh ở Vân Thành cộng lại cũng không hoàn toàn nắm chắn có thể đối phó được Quỷ Vương.

Nhưng bọn họ không còn cách nào khác, chỉ có thể đặt hy vọng mong manh vào người Tạ Khâm Từ.

"Nếu có thể kéo thêm vài phút," Thanh Mộc đại sư ánh mắt nặng nề, "Bỏ cả tu vi của mình bần đạo cũng sẽ không để Quỷ Vương ra ngoài gây náo loạn."

Tu vi của Thanh Mộc đại sư rất thâm hậu, nếu không phải tính ra Quỷ Vương ra đời cũng sẽ không tự mình đi chuyến này.

Đạo sĩ trẻ tuổi đi theo bên người đại sư nghe được ý tứ trong lời nói của đại sư, nhịn không được nói: "Sư thúc......"

Triệu Phong cũng nghe ra lời nói của đại sư tỏ rõ sẽ hy sinh vì nghĩa, tâm tình nhất thời trở nên trầm trọng hơn.

"Hy vọng Tạ tiểu hữu* có thể kiên trì thêm một lát......"

*小友 nghĩa là tiểu hữu một từ tiếng Trung dùng để chỉ cái tên mà người lớn tuổi gọi những người trẻ mà họ ngưỡng mộ.

Tình cảnh của Tạ Khâm Từ không có khó khăn như trong tưởng tượng của bọn họ.

Kiều Nhạc Nhạc, Đinh Mạn Ni và những người khác không chịu được áp lực đã ngất đi. Cố Miên dựa vào mặt dây chuyền trước ngực miễn cưỡng giữ được tỉnh táo và cùng với Chúc Thần Tinh cũng đang cố gắng giữ tỉnh táo trốn ở phía đống màu đen không rõ hình dạng.

Cái kén đen khổng lồ rơi xuống từng chút một, từ trong kén vươn ra một cánh tay màu đen.

Gió trở nên mạnh hơn và trên bầu trời có tia chớp lờ mờ xẹt qua.

Cánh tay, bả vai......

Các vết nứt ngày càng lớn hơn.

Đống màu đen bồn chồn không ngừng, mỗi lần tới gần kén đen khổng lồ đều bị Tạ Khâm Từ kéo trở về.

Rõ ràng chỉ khóa chặt nó bằng một sợi dây thừng bình thường, nhưng sợi dây thừng ở trên tay Tạ Khâm Từ giống như có một sức mạnh đặc biệt nào đó, khóa chặt đống màu đen đang tán loạn thành một mảnh lớn, cho dù lực hút của kén đen khổng lồ có mạnh đến đâu cũng không thể hấp thụ được một chút nào.

Một thứ giống như cái đầu màu đen thoát ra khỏi cái kén khổng lồ.

"Gầm lên ——"

Nó không có ngũ quan nhưng ở giữa vết rách lớn, hàm răng lộ ra từ khe hở, chất nhày màu đen từ trong miệng nó chảy xuống ăn mòn một lỗ lớn trên mắt đất.

Tiếng hét của nó vô cùng chói tai và dường như đã đạt đến giới hạn con người có thể chịu đựng.

"Đây là cái gì?" Cố Miên bịt chặt lỗ tai lại, mặt dây chuyền trước ngực nóng đến mức như muốn đốt cháy hắn.

"Là Quỷ Vương." Tạ Khâm Từ nhìn chằm chằm cái kén màu đen khổng lồ trước mặt.

"Quỷ Vương?!" giọng Cố Miên la lên,nhìn thấy đầu màu đen của quái vật quay về phía mình, vội vàng hạ giọng " Anh Tạ, anh có thể đối phó được Quỷ Vương không?"

Hắn chưa bao giờ nhìn thấy ma quỷ thật, nhưng hắn đã đọc tất cả các tác phẩm liên quan đến ma quỷ, biết rõ Quỷ Vương khó đối phó như thế nào.

Tạ Khâm Từ: "Ha."

Không biết vì sao, Cố Miên cảm thấy trong giọng nói của anh Tạ nhà hắn có chút mỉa mai.

"Đúng là Quỷ Vương nhưng là một con Quỷ Vương sống lại thất bại."

Cố Miên còn chưa kịp hỏi lời của anh Tạ có ý gì, Quỷ Vương màu đen hình như cảm nhận được gì đó, vài lần thoát ra khỏi kén đen, gào thét về phía bọn họ đang đứng.

Nó ngửi được một mùi rất thơm,giống mùi đồ ăn mà mấy người đó cho nó ăn,nó còn thiếu một phần nữa.

Ăn chúng ăn chúng ăn chúng đi..

"Nó tới kìa!" Cố Miên hét lên, muốn kéo Tạ Khâm Từ chạy đi.

Nhưng không kéo được.

Cố Miên:?

Hắn dừng lại bước chân, quay đầu lại.

Cố Miên:!!!

Tạ Khâm Từ bóp cổ Hắc Quỷ Vương, nó lớn gấp đôi Tạ Khâm Từ, lại giống như gà con bị một người yếu hơn mình rất nhiều xách trong tay không thể động đậy.

Miệng cũng buộc phải ngậm lại.

Cố Miên cảm xúc phức tạp mà nhìn sợi dây bình thường mà mình đóng góp đang quấn quanh miệng của Hắc Quỷ Vương

Nếu không phải sợi dây mà hắn đưa mấy cái giờ trước còn treo ở trên quần áo làm vật trang trí, hắn còn tưởng rằng đó là một loại vũ khí chống lại ác quỷ.

Từ từ ——

Cố Miên ngơ ngác nhìn.

Hắn không nhìn lầm đúng không?

Tại sao lại nhìn thấy sự thất vọng trên mặt của anh Tạ?

Là cảm thấy đánh Quỷ Vương không đã sao......

"Anh Tạ......" Cố Miên ngập ngừng nói.

"Hở?"

Trái tim vừa dâng lên dần buông xuống, Cố Miên thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi hắn gần như cảm thấy anh Tạ còn đáng sợ hơn cả Quỷ Vương.

"Anh Tạ, Quỷ Vương có vấn đề gì sao?" Bằng không tại sao lại thất vọng?

"Không đủ ngon."

Cố Miên:???

Cái gì không đủ ngon?

"Do người làm nuôi không có hương vị thơm ngon bằng tự phát triển."

"Như thế," suy nghĩ của Cố Miên bị lạc hướng, "Những cái đó thịt gì đó, nuôi công nghiệp đều không thể ăn, anh Tạ, chờ thoát ra ngoài em mời anh đi ăn cơm, em biết một tiệm ăn tại gia, đồ ăn bên trong đều là đồ thuần tự nhiên, hương vị rất ngon."

"Được nha." Tạ Khâm Từ thản nhiên liếc nhìn Chúc Thần Tinh.

Chúc Thần Tinh bị cậu nhìn đến giật mình, hắn không biết Cố Miên là thiệt tình đại vẫn là như thế nào, hắn ở một bên xem đến rõ ràng, khi Tạ Khâm Từ nói "Không đủ ngon", ánh mắt tiếc nuối luôn dừng lại ở trên người Quỷ Vương.

Giống như món ngon trong miệng cậu là đang nói trước mắt Quỷ Vương vậy.

Nhưng làm sao có thể được?

"Thầy Chúc cũng đi cùng nha."

Lời nói của Cố Miên cắt ngang dòng suy nghĩ của Chúc Thần Tinh, hắn nhìn lại Tạ Khâm Từ thì đối phương đã thu hồi ánh mắt.

"Được."

Mặc kệ thế nào là Tạ Khâm Từ đã cứu bọn họ, Chúc Thần Tinh lắc đầu, bỏ đi những phỏng đoán không thực tế của mình.

Thật ra ý nghĩ của hắn là đúng, lời nhận xét "không đủ ngon" của Tạ Khâm Từ quả thật là nhằm vào Quỷ Vương, cậu là BOSS thủ quan của thế giới vô hạn, hoàn toàn xứng đáng là một vị vua không ngai của thế giới đó, Quỷ Vương phát triển thất bại không thể so sánh với Quỷ Vương sinh ra từ cuộc chiến chém giết của hàng vạn quỷ ở thế giới vô hạn,không có gì có thể so sánh được.

Liếm môi, Tạ Khâm Từ thầm nghĩ có chút đói bụng.

"Bùm ——"

Một tiếng va chạm lớn vang lên, cùng với tiếng bước chân gấp gáp.

"Có người tới?"

"Tới cứu chúng ta sao?"

Quỷ Vương bị chế phục, Trần Lâm là người tỉnh dậy đầu tiên, sau vài phút, mấy người khác cũng lần lượt tỉnh dậy.

Vừa tỉnh dậy, họ đã nhìn thấy sương đen che phủ cả bầu trời,xém chút nữa không lại xỉu lần nữa.

Cố Miên vội giải thích: "Đừng xỉu nữa, đã không sao rồi."

"Đó là cái gì?" Đinh Mạn Ni run rẩy chỉ vào sương đen giữa không trung.

"Đây là trái tim đen* của anh Tạ, a không phải, là đống trái tim màu đen." Cố Miên cũng không ngờ rằng trái tim màu đen này không có thầy dạy mà cũng học được cáo mượn oai hùm, ỷ thế hiếp người, sau khi Quỷ Vương bị chế phục, nó đã chủ động đảm nhận vai trò canh gác chỉ là thỉnh thoảng lợi dụng chức vụ cắn vài miếng.

*黑心 nghĩa là '' tim đen '' nghĩa bóng là chỉ những người lòng dạ hiểm độc, không có lương tâm nên Cố Miên mới nói lại là ''黑色爱心坨坨''.

Sau vài phút, Quỷ Vương đã bị cắn đến nhỏ hơn phân nữa ngược lại chính là đống màu đen đã to gấp đôi, ở bên Quỷ Vương vòng tới vòng lui, thật khó để không tin nó không phải cố ý.

Đống màu đen nghe lệnh Tạ Khâm Từ bảo vệ Cố Miên, Cố Miên tự cảm thấy mình cũng có một chút tình bạn cách mạng với nó, thấy nó nuốt chửng Quỷ Vương, lo lắng hỏi: "Anh Tạ nó ăn những thứ này có ổn không?"

Không biết có bị nhiễm độc không.

"Tuy rằng là Quỷ Vương do người tạo nhưng đối nó cũng là đồ đại bổ." Tạ Khâm Từ khoanh tay dựa vào tường.

Quỷ Vương sinh ra, cái kén đen sinh ra nó mất đi công dụng, hóa thành quỷ khí tản đi, sương đen tan dần, bọn họ có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh.

"A ——" một tiếng hét chói tai vang lên từ phía sau, Thang Gia Nhĩ nhìn thấy những thi thể nằm rải rác trên mặt đất, sợ tới mức liên tục hét to.

"Đây là cái gì?!"

Trước mắt là đền thờ tổ của Ninh Trạch,sau chuyện vừa rồi, xung quanh trở nên hỗn loạn, bài vị bị ngã trái ngã phải, bảng hiệu trên cửa lung lay sắp rơi xuống, toàn bộ ekip chương trình đang nằm bên trong,sắc mặt xanh đen, máu khô trên mặt đất tạo thành hoa văn kỳ lạ.

"Bọn họ......" Chúc Thần Tinh quay đầu đi, không đành lòng nhìn thêm nữa.

"Bọn họ là vật hiến tế để sinh ra Quỷ Vương." Tạ Khâm Từ đếm được bên trong có mười tám người, bao gồm thành viên của ekip chương trình cùng mấy khách mời còn lại.

Đinh Mạn Ni và những người khác sắc mặt trắng bệch nghĩ đến nếu không phải mình gặp được Tạ Khâm Từ thì sẽ có kết cục như này.

"Đã chết được một lúc lâu rồi." Trần Lâm cố chịu đựng khó chịu, đến gần kiểm tra một thi thể.

Không ai muốn ở cùng một chỗ với thi thể, cũng may bên cạnh đền thờ tổ có một phòng để nghỉ ngơi, Đinh Mạn Ni sợ hãi nói: "Chúng ta qua bên đó trước đi."

Tạ Khâm Từ quay đầu lại nhìn cô, Đinh Mạn Ni co rúm người lại.

May mà Tạ Khâm Từ cũng không có hứng thú ở nơi nồng nặc mùi máu như này, cậu vừa rời đi đống màu đen vội cuốn Quỷ Vương đi theo.

Đống màu đen chiếm hơn phân nữa căn phòng, miệng Quỷ Vương bị khóa chặt không thể phát ra âm thanh nhưng không ai dám tới gần nó.

Không phải ai cũng như Tạ Khâm Từ, có thể dễ dàng chế phục một con ác quỷ như vậy.

Khi tiếng bước chân truyền đến, một đám người hoang mang nép sát vào tường.

Lúc Thanh Mộc đại sư và những người khác đến nơi, nhìn thấy bầu trời bên ngoài Ninh Trạch tràn đầy quỷ khí.

"Đây......"

"Quỷ Vương đã ra đời." Thanh Mộc đại sư trong lòng trầm xuống đáy cốc.

Quỷ khí dày đặc đến mức mắt thường có thể nhìn thấy, có thể tưởng tượng ra tình hình bên trong.

Sau khi nhanh chóng phá vỡ trận pháp, một đám người xông thẳng vào trong.

Kim trên la bàn quay nhanh, cuối cùng chỉ vào chỗ sâu trong sân nhà, Triệu Phong dẫn người theo sát phía sau Thanh Mộc đại sư, không ai lên tiếng, bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với thảm án.

Trên đường đi, không có gặp được bất kỳ trở ngại nào.

Thanh Mộc đại sư nhíu mày thật chặt: "Tình huống không ổn, tại sao không có động tĩnh gì? Mọi người cẩn thận."

Triệu Phong nắm chặt khẩu súng trong tay, những người đi sau hắn đều mặc đồng phục, trên tay mỗi người đều có một khẩu súng,đồng thời trên người còn mang những lá bùa do chính Thanh Mộc đại sư vẽ.

Đối phó ma quỷ,tác dụng của súng đạn bị hạn chế.

Càng đi sâu, cảm giác được quỷ khí càng dày đặc, thỉnh thoảng gặp phải một vài hồn ma lang thang, không cần Thanh Mộc đại sư ra tay, đệ tử của đại sư có thể đối phó.

Bảy phút sau, Thanh Mộc đại sư dừng lại, ngưng trọng nói: "Chúng ta tới rồi."

Triệu Phong nhìn tòa nhà cổ ẩn trong màn sương đen, dùng tay ra hiệu.

Mọi người tập trung tinh thần và từ từ tiến lại gần.

Trong gió nồng nặc mùi máu tanh, mơ hồ thấy phía trước có một bóng người xuất hiện, Triệu Phong căng thẳng, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Đến rồi.

Một chàng trai ăn mặc quần áo đơn giản đi ra từ trong sương đen,mỗi chỗ cậu đi qua sương đen tự giác tản đi nhường đường cho cậu.

Là Tạ Khâm Từ.

Tuy rằng Quỷ Vương đã bị chế phục, nhưng những ác quỷ trên người nó chưa tiêu hóa được đã thoát ra ngoài,những con lơ lững trong phòng đều bị đống màu đen bắt và ăn hết, Tạ Khâm Từ biến mất không nói, đống màu đen cũng không có ý định đuổi theo, nhiệm vụ chủ yếu của nó là canh chừng Quỷ Vương.

Này đây,cho dù nghe thấy tiếng bước chân và biết có thể có người cứu viện đến nhưng không ai dám ra ngoài, cho nên Tạ Khâm Từ đành phải tự mình ra tay.

Thanh Mộc đại sư cảnh giác nhìn cậu.

Tạ Khâm Từ không quan tâm thái độ của bọn họ, trực tiếp mở miệng: "Các anh tới cứu viện đúng không? Đi theo tôi."

Thanh Mộc đại sư cùng Triệu Phong nhìn nhau, bọn họ có xem livestream đương nhiên biết Tạ Khâm Từ,nhưng hiện tại không phải lúc hỏi nhiều, sau khi Thanh Mộc đại sư kết luận Tạ Khâm Từ là người, Triệu Phong dẫn người đuổi theo.

Đi không đến nửa phút, bọn họ đã đến đích.

Thanh Mộc đại sư và những người khác đứng đó với vẻ mặt khó tin.

Điều này hoàn toàn khác với những gì họ đã dự đoán!

Không có ác quỷ hại người, không có máu me khủng bố, lệ quỷ và người sống rõ ràng chiếm giữ hai bên.

Kim trên la bàn chỉ rõ ràng, mọi người nhìn dọc theo đống màu đen chiếm hơn phân nữa căn phòng thấy Quỷ Vương đang bị nhốt bên trong.

"Con nào là Quỷ Vương?" Triệu Phong không xác định hỏi.

Mặc kệ là con nào, đều nhìn không giống Quỷ Vương.

Làm gì có Quỷ Vương đem mình biến thành hình trái tim? Nếu nói con đang bị nhốt bên trong thì khi nào Quỷ Vương trở nên yếu như vậy? Bị bắt nạt giống như tiểu đáng thương.

Tạ Khâm Từ chỉ hướng Quỷ Vương: "Là con bên trong đó."

Vẻ mặt Triệu Phong hoảng hốt.

Không phải nói Quỷ Vương hung ác tàn bạo, quen thói giết chóc, một khi ra đời chắc chắn sẽ gây ra một trận huyết vũ tinh phong???

Nó đây hả???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.