Editor: Kẹo Mặn Chát
Bác sĩ Dương đề nghị Khương Kiền giúp Trương Tự Lưu hoàn thành liệu pháp giải mẫn cảm có hệ thống và liệu pháp nhận thức hành vi CBT, dặn dò cậu tiếp xúc thân thể nhiều hơn với Trương Tự Lưu, nhưng cần phải tiến hành từ từ từng bước, càng tránh tiếp xúc cơ thể thì bệnh càng khó chữa khỏi.
Thật xấu hổ. Khương Kiền chỉ muốn trốn khỏi cái nhà thương điên này.
Từ khi tiếp nhận liệu pháp giải mẫn cảm hệ thống, cả bệnh viện đều biết Trương Tự Lưu phát bệnh là vì chạm vào người cậu. Thế cho nên bây giờ khi Trương Tự Lưu phát bệnh, tất cả bệnh nhân trẻ tuổi luôn trêu chọc không ngừng.
Ai bảo bệnh viện tâm thần nhàm chán quá làm gì, chuyện mới có chút đó đã hóng buôn dưa cả rồi.
"Trương Tự Lưu lại sờ Khương Kiền kìa, đoán chừng là sắp phát bệnh rồi đấy."
"Chậc chậc chậc, đúng là thanh niên trẻ tuổi, xấu hổ chưa kìa."
"Sờ Khương Kiền mà dễ kích động đến thế sao? Tôi cũng sờ, để xem anh ta có tái phát không."
"Anh thôi đi, người ta từng là người yêu của nhau, anh sờ vô thì làm người thứ ba nha."
"Trương Tự Lưu sờ chỗ nào của Khương Kiền mà kích động như vậy chứ?"
"Trước mặt bác sĩ Dương, anh muốn sờ ở đâu? Chắc chắn là sờ tay thôi."
"Tôi còn tưởng là sờ đùi sờ cơ bụng sờ cơ ngực thì mới có thể phản ứng mạnh thế chứ, anh ta trong sáng thật đấy."
...
Hu hu hu, mẹ ơi, con nên nghe lời mẹ, không nên đến gần người đàn ông này. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hop-voi-tinh-dau-khon-nan-trong-benh-vien-tam-than/328592/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.