Editor: Kẹo Mặn Chát
Trương Tự Lưu thật sự không để ý tới Khương Kiền suốt mấy ngày. Hắn uể oải chán chường, tinh thần sa sút ủ rũ, ngồi lẳng lặng ở hội trường cả ngày, tự chơi cờ vây một mình. Mà trong khi đó Khương Kiền lại vui vẻ tự do tự tại.
Không, cậu không vui nổi, mỗi ngày đều phát bệnh không có quy luật, làm trị liệu điện làm đến suýt ngu cả người.
Sau hơn nửa tháng điều trị, Khương Kiền phát bệnh dần theo quy luật, có thể một ngày phát tác một hai lần, nhưng các triệu chứng cơ thể vẫn rất rõ ràng như trước.
Chị gái của Khương Kiền, Khương Lâm, mang theo con gái đến thăm cậu.
Khương Kiền rất nhớ bé con, đứa bé này được cậu chăm sóc cho đến khi tròn một tuổi, đáng tiếc bé con không nhớ rõ cậu.
Khương Kiền yêu thương bóp bóp mặt bé con: "Để cậu ôm cái nào."
Khương Lâm đánh tay cậu: "Không được bóp, bóp nữa bé sẽ chảy nước miếng."
Chơi với bé con được một lúc, Khương Kiền đưa bé cho mẹ Khương, lén lút nói với chị gái: "Chị có mang thuốc lá và bật lửa không?"
Khương Lâm trừng mắt nhìn cậu: "Em chỉ có thể hút một cây, chị cũng không đưa bật lửa cho em cầm đâu."
"Em hút một cây thôi, đang khó chịu lắm rồi này." Khương Kiền kéo chị gái chạy đến phòng bệnh.
Cảm xúc bình lặng trong nhiều ngày của Trương Tự Lưu dần bị khuấy động, hắn nhìn cô bé còn chưa biết đi kia, cảm thấy diện mạo của bé thực sự hơi giống Khương Kiền.
Đây chính là vợ con của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hop-voi-tinh-dau-khon-nan-trong-benh-vien-tam-than/328583/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.