"Nhan Tuyểền, em tưởng tôi không biết em nghĩ cái gì sao?"
Cô bất giác run lên. Ánh mắt lại né tránh mà nhìn khoảng không sau lưng thầy ấy. Nhưng thầy ấy vẫn lạnh lùng đem hết tim gan của cô ra phơi dưới lửa nóng: "Em không biết biểu tình bình tĩnh như không có của em đã bán đứng em rồi sao? Rốt cuộc em đã chuẩn bị cái gì khi đến đây? Là tìm nó, để nó cứa vào lòng em một đao, rồi em từ bi thành toàn cho nó, đúng không!?"
"Thịnh Nhan Tuyền, em đến tin tôi cũng không muốn tin, liền để cho nó tới chấm dứt tất cả những thứ trước nay mình bỏ ra. Em từ bi thật."
"Em..."
Toàn thân Thịnh Nhan Tuyền run rẩy, lời nói cũng nghẹn nơi cổ họng vì những lời chất vấn của thầy. Cảm xúc bị cô đè nén từ hôm qua lại như con đê bị vỡ mà tuôn trào, khiến cô khốn khổ ôm lấy ngực, lại không thể không nghẹn ngào đầy bất lực: "Em có thể làm sao... Thầy tìm em làm mẹ cho nó... Nó không cần em nữa... Em có thể làm sao..."
"Nó còn nhỏ... Đã biết gì đâu thầy..."
Lê Tố Như bịt miệng nhìn Thịnh Nhan Tuyền ngồi thụt xuống đất mà đôi mắt cũng đỏ hồng. Trong lòng cô lại đầy mở mịt. Nhìn Thịnh Nhan Tuyền khổ sở lại không biết làm sao, cô khó chịu lại đâm ra hoài nghi. Bản thân rốt cuộc xuất hiện ở đây là đúng hay sai?
Khương Tình không biết cô nghĩ cái gì. Hắn nhìn người con gái toàn thân nồng đậm bi thương, cũng khóc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597743/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.