Trần Thích không biết mình bị gắn cái mác sở khanh chuyên đùa giỡn con gái nhà lành. Hắn nhìn cô cứ như đang đè nén cái gì, nắm tay đều siết đến chặt thì trong lòng như hiểu hiểu một chút, cho nên hắn vô thức nhếch môi.
Minh Kiều nhịn lại không đánh hắn, nhưng vẫn không nhịn được lườm hắn một cái cháy mặt. Sau đó cô không nói không rằng leo lên xe định bỏ đi.
"Khoan đã."
Trần Thích chuẩn xác nắm lấy cổ tay cô, đối với cái lườm nguýt của cô xem như không thấy, chỉ hỏi: "Câu trả lời của em."
Minh Kiều gần như là trợn trắng mắt nhìn hắn. Bộ cô đã nói sẽ cho hắn câu trả lời liền sao? Cơ mà giờ cô cũng muốn làm vậy đó.
"Không."
"..."
Trần Thích quả thật là nhiều câm nín với người con gái này. Nhưng hắn lại không nhịn được mà níu kéo: "Ôm một cái chỉ là phương thức xã giao của người Tây."
"..."
Minh Kiều không ngoại lệ ngay lập tức liền trừng hắn. Tưởng cô dễ qua mặt vậy hả?
Trần Thích nhiều bất đắc dĩ nhưng vẫn không nhịn được cười, có điều hắn không thể không chơi trò lưu manh mà nói tiếp: "Em chạm tôi một cái, tôi trả lại em một cái thì có gì không đúng."
Đây quả thật là câu nói dài nhất của hắn ngày hôm nay trước mặt Minh Kiều. Âm thanh trầm thấp kia nói tiếng
Việt rất trôi chảy, cũng rất dễ nghe, chứng tỏ là rất thông thạo. Cũng không biết hắn nói tiếng anh thì làm sao, nhất định là còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597718/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.