Từ sau hôm đó Thịnh Nhan Tuyền không phải lúc nào cũng gặp mặt cha con nhà kia. Không, phải nói rằng gặp
Khương Duật nhiều hơn là thầy ấy.
Nói nôm na là vì thầy bận, không thể giành thời cho con chứ nói chi là cho cô. Cho nên hắn mới cần một người mẹ đến chăm sóc con hắn. Chính vì thế mà mấy hôm nay không có ai đến thúc giục cô đi lĩnh chứng. Mặc dù cô biết đó là chuyện sớm muộn nhưng cô cho rằng kéo được ngày nào hay ngày ấy. Cho thầy ấy gấp chết cô mới hả giận được.
"Cô ơi, con muốn đi nhìn ba." (4°.
Khương Duật vừa nói vừa nắm tay cô lắc lắc. Đứa nhỏ này dạo gần đây luôn ở cùng cô, tuy không đến mức bị cô chiều thành hư nhưng cũng sẽ biết đòi hỏi. Đối với nó mà nói đi xem ba chỉ là chuyện bình thường thôi.
Nhưng đối với Thịnh Nhan Tuyền thì không giống.
Ba của Duật bé bỏng lúc này ở đâu nào chứ?
Đương nhiên là công ty.
Công ty là nơi thế nào nào? 6°
Lắm người nhiều miệng.
Cô công khai xuất hiện cùng con trai của sếp tổng, chuyện này không có đùa được đâu.
Nhưng Khương Duật giống như đã quen đối phó với sự kháng cự bản năng của cô rồi, nó liền lấy ra tuyệt chiêu mắt long lanh nhìn cô bé ngoan hỏi: "Không được sao ạ..."
Cực kỳ đáng... Đánh. (4)
Sợ nhất là nó tỏ ra ngoan ngoãn biết điều như vậy. Thịnh Nhan Tuyền liền giơ tay đầu hàng: "Được được."
"Thật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597712/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.