Thịnh Nhan Tuyền về tới nhà rồi mới như người trong mộng tỉnh lại.
Quay lại một tiếng trước...
"Đợi thầy thuyết phục được nó đi rồi lại nói."
Sau đó cô đã nói như vậy.
Nhưng thầy ấy lại nghiêm khắc lắc đầu: "Nói luôn giờ đi."
"..."
Đè mè.
"Nhan Tuyền, một em là người đã ly hôn, hai tôi không có vợ, con tôi cần một người mẹ, chuyện này chẳng lẽ cần đắn đo nhiều như vậy sao?"
"Cho dù em có không còn tin tưởng vào hôn nhân thì chúng ta cũng có thể làm một bản hợp đồng. Nếu giữa chừng em cảm thấy không vừa ý thì có thể rời đi. Hôn nhân là quyền tự do của mỗi người. Đặc biệt là người đã từng ly hôn như em, chắc có thể làm đến tự do tự tại chứ?"
"..."
"Lỡ may cuộc hôn nhân này là bến đỗ tốt nhất cho em, em không chịu thử đã bỏ lỡ nó, em không hối hận?"
"..."
Cô có nên dán cái miệng của thầy ấy lại không?
"Em..."
"Được được!"
Thịnh Nhan Tuyền lùng bùng cả đầu đưa tay lên ngăn lại cuộc tấn công như vũ bão của thầy. Sau đó cô cứ thế dưới nụ cười đầy giảo hoạt của thầy... Ừ thì lúc đó cô lú đầu không nhìn thấy. Tóm lại là cô đã đồng ý với thầy rồi. Đồng ý nếu thầy thuyết phục được đứa nhỏ kia thì cô sẽ làm mẹ kế của nó.
Đè mè!
Đè mè!!
Đè mè!!!
Thịnh Nhan Tuyền ôm đầu ngồi thụt xuống cạnh cửa, lại vò loạn cái đầu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597697/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.