"Rầm rầm rầm rầm!"
Tiếng đập cửa ngày càng nhanh hơn, tiếng đập cửa hỗn loạn, có vẻ người đập cửa đã hết kiên nhẫn.
Dựa vào âm thanh bên ngoài có thể đoán có ít nhất năm kẻ điên.
Lâm Khách hít một hơi thật sâu, ngón tay cái và tay trỏ bên trái theo thói quen nắm lấy khuyên tai, cảm giác lạnh lẽo từ khuyên tai hình chữ thập làm cậu bình tĩnh hơn một chút.
Nhưng không may, đột nhiên xuất hiện một tiếng "Rắc".
Lâm Khách ngẩng đẩu.
Một cánh tay tái nhợt như củ sen, máu nhuốm đầy cánh tay khô đóng thành từng vảy, cánh tay xuyên qua cánh cửa kém chất lượng của ký túc xá, sau đó cánh tay rút ra, một con ngươi màu đên trợn lên xuất hiện ở lỗ hổng trên cửa, nhìn chằm chằm Lâm Khách.
"Nhìn đi...Đến...Anh rồi...."
Một giọng nói u ám.
Tinh thần trực tiếp vỡ nát! Một dòng điện tê dại từ lòng bàn chân vọt lên đỉnh đầu Lâm Khách, nếu trái tim đập có vận tốc, bây giờ nó đang tăng tốc theo gia tốc không kiểm soát được.
Nhưng trong nháy mắt, Lâm Khách nghiêm mặt: "Phá hư của công, các em không ngoan rồi."
Đôi mắt ngoài cửa đảo loạn, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Quả nhiên, trẻ con đều sợ bị phê bình.
"...Không phải không ngoan!" Một lúc sau, một bé trai ngoài cửa gào lên giải thích, nó lui về phía sau một bước, hai tay ôm đầu, nhe răng trợn mắt, hình như bởi vì hai chữ "không ngoan" bắt đầu bị ký ức đau khổ ảnh hưởng, Lâm Khách có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-suoi-am-boss-o-the-gioi-kinh-di/2484592/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.