Trong trung tâm thành phố.
Lâm Khách không ngờ tới, so với một cô nhi viện cổ điển bên trong phó bản, khu trung tâm thành phố lại giống như sản phẩm của thế giới loài người vào năm nghìn năm sau.
Thành phố được phân khu rõ ràng, khu chung cư dày đặc, khu nhà cao cấp, tòa nhà chọc trời ở quãng trường ở trung tâm. Tất cả các đèn bật sáng, rực rỡ trong đêm.
Mà nhiều nhất vẫn là con người.
Lâm Khách chưa bao giờ nghĩ đến trong thế giới chủ thần chỉ cần một thành phố là đã có thể chưa nhiều người dân như thế, nhất là khu quảng trường và khu trung tâm mua sắm, mặc dù mọi người mặc quần áo bình thường như cậu, nhưng lại đeo rất đạo cụ lấp lánh.
Cậu thấy tò mò, trước khi tiến vào khu căn hộ của mình, yêu cầu Hệ thống Chủ thần chuyển mình đến quảng trường ở trung tâm trước.
Bóng dáng thanh niên xuất hiện ở chỗ khuất sau bảng quảng cáo trong quảng trường, Lâm Khách nghe theo lời khuyên của Hệ thống Chủ thần, không đi vào trong đám đông...Mặc dù cậu cảm thấy có lẽ chẳng ai nhận ra mình.
Trên sân quảng trường, người chơi đều nhíu mày ngẩng đầu nhìn màn hình lớn, bàn luận sôi nổi, có người than thở, có người tức giận, màn hình lớn dần biến đỏ như máu, sau đó màn hình lại biến màu đen, cứ tiếp như vậy như vòng tuần hoàn.
"Quá khó, từ ba tuần trước đã không có bất kỳ người chơi nào vượt qua phó bản rồi."
"Nói đúng ra, chỉ có duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-suoi-am-boss-o-the-gioi-kinh-di/2484525/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.