Trong thoáng chốc, Lâm Khách tưởng mình nghe nhầm.
Cậu quá hoảng sợ đến nỗi co người trong vòng tay của đối phương mà không nghĩ nên giãy ra, ngơ ngác nhìn người ở trước mặt.
Người này là ai?
Viện trưởng?
Lục Chu?
Đáng tiếc, Lâm Khách không cảm thấy lãng mạn, cậu thấy xấu hổ chết đi được!
Ngay cả cậu cũng không thể không thừa nhận, một khi nghĩ đến vị Boss Giáo chủ ở trước mặt chính là người kéo cậu vào trong phòng tối, cậu lại thấy khó chịu cả người.
Cứu mạng, cậu bị mắc bệnh dễ xấu hổ!
Nhưng người ở trước mặt như mở khóa kỹ năng thần tiên nào đó, giọng nói khàn khàn: "Xin lỗi, tôi không ngờ tới...Tôi không thể kéo dài sự tỉnh táo trong thời gian dài." Giọng nói của hắn vẫn còn hơi thấp, cảm giác lạnh lùng, nhưng rất nhẹ nhàng, làm cho mọi cậu nhớ đến viện trưởng ở cuối phó bản lần trước.
Lâm Khách cũng không ngờ đến.
Giáo chủ tỉnh táo quá nhanh, hơn nữa chỉ trong thoáng chốc đã lấy lại lý trí.
Trong lúc đó, cậu lại không biết mình mong đối phương đang tỉnh táo hay không nên tỉnh táo, ngơ ngác nhìn đối phương, một lúc sau mới nói: "Anh..." Lục Chu?
Ngay lúc Lâm Khách định lên tiếng, muốn nói hãi chữ "Lục Chu", trong mắt Giáo chủ lại bị sương bao phủ, che đi ánh sáng trước đó.
Sau đó, lực cánh tay trên người Lâm Khách buông lỏng, Giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-suoi-am-boss-o-the-gioi-kinh-di/2484512/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.