Kỷ Hồng tức giận đến trên bờ vực mất lý trí.
Cô ta gần như chỉ biết phát ra tiếng gào thét, sau đó không biết dùng đạo cụ gì, kiểu như muốn chết chùm, đột nhiên lui về phía sau mấy mét, sau đó như đạn nổ lao về phía cửa sổ.
Khi cơ thể đập vào cửa kính, toàn bộ ngôi nhà rung động, cửa kính vỡ tung, Dư Lâm ở bên trong hét lên: "Cô ta điên rồi! Chạy đi!"
Lâm Khách nhanh tay keo người đàn ông mù đến chỗ góc xa nhất bên giường và cửa sổ.
Tốc độ của Kỷ Hồng không thể nói là không nhanh, nhưng khi cô ta đi vào phòng, đột nhiên dừng lại, dường như sau khi đập vỡ cửa kính thì vướng vào một bức tường khác, dây leo hoa hồng phía sau chen chúc vào nhau, quấn chất lấy người Kỷ Hồng như một quả bóng.
Sau đó nghe thấy tiếng "tách tách" truyền đến trong không trung, một luồng khí lạnh ập đến, trên gương mặt dữ tợn của Kỷ Hồng phủ tầng sương trắng.
Băng sương lan dần trên cơ thể cô ta, không quá mười giây, cả người cô ta trở thành một quả cầu băng.
Một tiếng "lách cách".
Quả cầu băng nứt ra, giống như một nụ hoa chưa nở rụng khỏi dây leo rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Là cách thức đào thải quen thuộc, nhanh gọn.
Dây leo hoa hồng như mất người dẫn đầu, vặn vẹo tại chỗ một lúc, sau đó từ từ bò khỏi cửa sổ, ẩn vào trong bóng đêm lần nữa.
Ở góc khuất không xa, một chùm dây leo khác lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-suoi-am-boss-o-the-gioi-kinh-di/2484499/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.