Đây là lần đầu tiên Lâm Khách gặp phải hiện tượng kỳ lạ như vậy, chỉ nghe thấy phía đối diện truyền đến tiếng cười khẽ.
Cận Thanh Việt nhẹ nhàng nói: "Có 'người' muốn tìm cậu. Mọi người đều sợ mình gặp rắc rối."
À, thì ra là Ân Điền Thổ. Lúc này Lâm Khách mới hiểu.
Đáng tiếc người xem chỉ là trên mạng, không có cách nào tác động đến họ cả.
Lâm Khách ngẩng đầu nhìn qua vị trí camera không tồn tại: "Vậy thì thôi."
Cậu nói kiểu thản nhiên, cũng chẳng phải là đang khiêu khích gì, nhưng thái độ không quan tâm đó và vẻ mặt tò mò "thằng rác rưởi có chân" như nào lại khiến cho thiếu niên xinh đẹp ở trước màn hình lộ ra vẻ hung ác.
...
Dưới chiếc lọng dù có đủ dây tua đá quý xinh đẹp, Ân Lý mặc lễ phục, chân để lên mặt bàn, dáng nằm lười biếng, đầu lưỡi đang liếm rang.
Tâm trạng của hắn đang kém đến cực hạn, mặc dù làm mấy người trong phó bản thấy chết thảm, cũng không thể làm cho hắn thây vui vẻ.
Ánh mắt u ám đảo qua các loại trà và đồ ăn bặt trên bàn. Ân Lý giơ tay lên, liếm mảnh vụn dính trên đầu ngón tay, các đầu ngón tay có dấu rang đỏ nhạt.
Trước khi Lâm Khách xuất hiện, chưa từng có ai dám công khai chửi hắn, càng không có ai dám chỉ thẳng mặt hắn trên song trực tiếp – Sao nào, xem hắn là đồ chết rồi à?
À.
Cái này thì không, hắn vừa mở miệng, đám người đó đã chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-suoi-am-boss-o-the-gioi-kinh-di/2484467/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.