Bay được một hồi thì anh cũng nghĩ ra được một cách đó là lấy khăn ấm chườm lên tráng. Hình như là có một lần anh bị sốt thì bà dùng cách này để hạ sốt cho anh.
Đây là cửa hàng quần áo nên chắc chắn không thiếu vãi nhưng mà quan trọng là làm sau anh có thể đi nhún nước được trong khi anh và cô chỉ có thể cách nhau khoảng 5m chứ.
Nghĩ nghĩ một hồi sau đó anh bay ra ngoài cửa hàng sau đó xác nhận xung quanh không có ai chú ý đến ở đây nên anh đống cửa lại.
Sau đó anh tiếng tới phía đằng kia lấy lấy đại một cái áo nhỏ màu đen rồi anh bay lại ôm cô rồi bay đi.
Đến cửa nhà tắm thì anh để cô ngồi xuống rồi bay vào vặn cho nước vào cái áo. Vắt vắt cái ao nó khô nước rồi anh mới phát hiện một đều đó chính là hình như ở đây không có máy nước nóng.
Thở dài một hơi rồi anh lại bế cô qua nhà bếp. Hàn Chiêu Dạ lấy cái nồi rồi vặn khóa. Nước đổ vào đến khoảng nữa nồi rồi anh mới khóa vòi lại.
"Nhiêu đây chắc đủ rồi nhỉ"
Sau đó anh cũng bắc chước hành động ngày thường của cô là để nồi nước lên bếp ga. Đến đây thì anh mới sựng lại.
"Bắt lửa lên như thế nào đây ta"
Thú thật trước giờ anh là người hoàn toàn mù mịt về nấu ăn, đồ ăn của anh chỉ toàn là do người hầu nấu hoặc đi ăn các nhà hàng chứ anh chưa bao giờ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2795127/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.