Lên đến phòng rồi thì cô nằm xuống giường nghỉ ngơi một lúc rồi lôi cây súng ngắn từ trong túi của mình ra để tập tháo lắp.
Cô nhận thứ được rằng mình chỉ có một tuần để tập luyện nên cô không thể nào nghỉ ngơi được.
Mặt kệ cả người mệt mỗi, cả cánh tay và bàn tay đều rả rời nhưng cô vẫn tập luyện. Chỉ mới tháo lắp súng được một lúc thì tay của cô cũng từ từ đỏ lên.
"Anh chỉ tôi vài động tác cơ bản để sử dụng dao hay không"
Cô suy nghĩ thông rồi, bây giờ cô không chỉ phải biết dùng súng mà còn phải biết dùng dao vì súng khó mang bên người và dể bị phát hiện hơn con dao thần thánh mà Mạn Mạn đã tặng cho cô.
Hàn Chiêu Dạ biết bây giờ cả người của cô cũng mệt mỗi rồi nên anh cũng không ác với cô nữa. Những động tác anh chỉ cho cô đều đơn giản và dể tập hết mức có thể.
"Cô có thể đưa cái vòng tay cho tôi mượn không"
"Anh muốn làm gì"
"Tôi chỉ xem thử thôi, cô có cần phòng bị tôi như vậy"
"Đối với ai thì tôi không biết nhưng đối với anh thì tôi nhất định phải phòng bị"
Trong một ngày mà cô bị anh treo ngược, chơi cảm giác mạnh khi láy mô tô chỉ nghĩ đến những đều này thì bất giác cô lại cảm thấy ớn lạnh với con người này.
Diệp Viên Hi tự thầm nhủ bản thân là mỗi khi ở gần người đàn ông này thì cô phải hết sức cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2795105/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.