Cô định nói nhưng khi quay lại thì anh đã tốc biến đi đâu mất rồi.
"Chạy"
Bất ngời mặt anh xuất hiện trước mặt của cô làm cho cô giật mình một cái:
"Anh bỏ cái trog này đi nha, tôi bị yếu tim đấy"
Nói xong rồi thì cô cũng bắt đầu chạy, biết là quảng đường rất xa nên ngay khi bắt đầu chạy cô đã giữ tốc độ của mình ở mức trung bình để chừa sức cho mấy vòng sau:
''Chạy nhanh lên, cô chạy kiểu này thì rùa còn bò nhanh hơn cả cô đấy"
Nghe anh nhắc mà cô nghiến răng nghiến lợi. Anh thì hay rồi là một hồn ma thì chỉ việc bay đi bay lại chẳng tốt tí sức nào còn cô là con người phải vận động bằng cả cơ thể và sức lực cỉa mình đấy.
Chạy được hai vòng thì cô thấy Chước Tư và Tĩnh Lâm đi lấy xe.
"Hey chào các anh"
Tĩnh Lâm:"Cô đúng là siêng thật, mới sáng sớm mà đã thức sớm ra đây tập chạy rồi"
"Tôi chẳng muốn chạy đâu, là lão đại của các anh bắt tôi chạy đây"
Hàn Chiêu Dạ:"Xem ra cô có còn nhiều năng lượng quá hay là chạy thêm"
"Thôi mà tôi không nói chuyện nữa, tôi sẽ tập trung vào chạy mà"
Thế là cô quay người lại rồi tiếp tục chạy nhưng trong trong lòng thầm nghĩ:
'Đám Chước Tư, Hàn Mạc, Tĩnh Lâm và cả Châu Khải Hiên nữa, cô nghĩ mình nên đặt cho bốn người họ một cái tên nhóm để có gì dể nói hơn. Để xem cái tên nào phù hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2795102/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.