Nói chuyện được một lúc thì mọi người kéo nhau vào nhà ngồi nói chuyện.
Lưu Quang Khải: "Cám ơn cô đã cho tôi một chổ ở tốt như thế này"
Đặng Duy Khánh:''Nếu cậu ta ở đây thì cậu ở đâu vậy"
Lúc này Diệp Viên Hy đang ở bên Lưu Ngọc Thi (Thi Thi) nghe có hỏi vậy thì trả lời:
"Mình có chổ ở mới rồi nên cậu không cần lo đâu"
"Cậu ở đâu, hơn nữa sau một tuần nay cậu lại biến mất vậy rồi chiếc xe kia nữa cậu lấy tiền ở đâu mà mua vậy" Đặng Duy Khánh cảm nhận cô bây giờ không giống như lúc xưa.
Bây giờ anh cảm nhận cô lạnh lùng, bí ẩn chứ không còn đơn thuần như lúc trước nữa. Anh có nhiều lần hỏi Mạn Mạn về tung tích một tuần qua của cô nhưng lần nào cô ấy cũng chỉ lấp liếm cho qua nên hôm nay anh phải hỏi rõ những thắc mắc trong lòng mình.
Đối với những lời của cậu bạn này thì cô có cảm giác như mình bị hỏi cung vậy, điều này có khiến cho cô hơi khó chịu nhưng bên ngoài thì nét mặt của cô vẫn bình thường.
Đôi mắt bình tĩnh sâu hút không gợn sóng của cô khiến người khác nhìn vào rất khó đoán được tâm tư của cô đang nghĩ gì.
"Tôi còn có chuyện gấp cần phải làm nên mấy ngày qua mới biến mất"
Đặng Duy Khánh cảm nhận cô đang dấu diếm và không muốn nói cho anh biết đều gì đó, anh cũng không phải là người thích tò mò về chuyện của người khác, nếu như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2795098/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.