Sau khi ổn định lại mạch cảm xúc của mình thì cô lên tiếng:
"Lúc sáng tôi có nghe Tỉnh Lâm nói sơ qua là các anh đã đều tra được lô hàng tạm thời được giữa ở đâu rồi đúng không"
Một trong hai người kia khi nghe được câu hỏi của cô thì lên tiếng trả lời:
''Có thể là chúng đang dấu lô hàng ấy trong một hang động ở ngay ngọn núi, người của bọn chúng canh gác ở đấy rất nhiều nên chúng tôi không thể trà trộn vào được"
"Một người trong số hai anh chuẩn bị đi, một lát nữa sẽ cùng tôi đến ngọn núi ấy thâm dò"
Chước Tư nghe nói thế thì lên tiếng:
''Không được ở đó rất nguy hiểm"
Hàn Chiêu Dạ ở một bên nghe cô nói bản thân của mình cũng muốn đi thì anh nhíu mài:
"Cô ở đây đi, theo tôi làm gì"
"Cứ quyết định như vậy đi"
Nói rồi cô bước lên phòng, Hàn Chiêu Dạ đi phía sau cô lên tiếng:
"Một mình tôi đi là được rồi, cô đi theo làm gì"
"Tôi sẽ cùng một trong số hai người kia đi đến chân núi ngồi đợi anh chứ tui có nói là bản thân mình sẽ đột nhập lên núi cùng với anh đâu"
"Vậy tại sau lại"
"Đột nhiên muốn ngắm trăng hóng gió trời thôi"
"Đợt trước cũng vì ngắm trăng hóng gió mà cô bị bệnh đến nỗi nhập viện luôn không nhớ sau"
"Lần đó chỉ là xuôi xẻo mà thôi"
Đấu võ mồm được một lát thì kết quả vẫn là cô sẽ đi, qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2795090/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.