''Aaaaa"
Hàn Chiêu Dạ:'' Có chuyện gì vậy''
"Sau tôi lại lơ lững trên đây"
"Cô uống bao nhiêu bia"
''Chỉ tầm ba lon"
''Cô mém chết vì mấy lon bia đó nhưng cũng vì chúng mà cô mới sống đấy"
''???"
"Mai mốt cô có uống bia hay rượu thì cũng đừng có lái xe"
Nghe anh nói thế thì cô mới từ từ nhớ lại cảnh tượng lúc nảy và không biết mặt cô chuyển từ màu hồng hồng do chất kích thích thành một màu xanh.
Trước giờ cô uống bia xong thì có Mạn Mạn diều đi ngủ hoặc chở về, không ngờ lần này cô làm liều có một lần mà hậu quả lại lớn như vậy.
Những con gió lành lạnh buổi đêm thổi ngày càng mạnh đập vào mặt của khiến cô ngày càng táo hơn.
Diệp Viên Hy:"Có vẻ như trời sắp mưa, bây giờ chúng ta phải làm sau"
"Xe không còn, hơn nữa hiện giờ chúng ta đang ở vùng ngoài ô"
''Khoang đã"
''???"
"Hình như bây giờ tôi mới phát giác ra được là mình đang ở trên không trung đấy và anh có thể cho tôi xuống không chứ ở trên đây thấy ghê quá"
Hàn Chiêu Dạ nghe cô nói thế thì anh mới nhận thức được là mình và cô đang ôm nhau lơ lững trong khá thân mật.
Được trở về mặt đất rồi thì cô thở một hơi rồi quay sang nhìn chiếc xe đang bốc cháy của mình chật lưỡi một cái.
"Mới vừa nhậm chức ngày đầu tiên thôi mà đã bị người ta hãm hại cho mém chết. Nếu lúc nảy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2794990/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.