Đến chiều ngày hôm sau cô lại tiếp tục ghé sòng bài của anh chơi, nhưng lần nào cũng gặp anh em nhà họ Lãnh, đều này khiến cô có chút buồn lòng.
Do tần suất Diệp Viên Hy lui đến sòng bài đó khá nhiều nên việc gặp mặt Lãnh Minh Kỳ và thân với anh ta cũng là điều tất nhiên, lại thêm một phần người đàn ông này lại rất thân với Huân Phong nên cô không có phòng bị và xa cách với anh ta như đối xử với những người khác mà thái độ của cô lại khá hòa nhã.
Lần này hai người cùng chơi bài nhưng người thua vẫn là anh Lãnh:
"Này, tiểu tổ tông nhà cô rảnh lắm hay sao mà cứ đến phá chuyện làm ăn của tôi hoài vậy"
Do hai người khá thân thiết nên khi anh nói chuyện như vậy thì không sợ cô buồn. Đối với câu nói của Lãnh Minh Kỳ thì cô chỉ nhàn nhạt đáp lại:
"Tôi rất rảnh, hơn nữa việc đánh bài đối với tôi cũng là một loại làm ăn"
"???"
"Sao cô có vận tốt thế nhỉ, có thể gọi là trăm trận trăm thắng"
"Chẳng phải mấy hôm trước tôi vừa thua liên tục ba ván hay sao?"
"Mấy lần đó không tính"
"Tại sao"
"Huân Phong, tên đó là ác quỷ trong làng chơi bài đấy, đầu óc kinh doanh cũng rất lợi hại, việc cô không chơi bài lại cậu ta cũng là điều bình thường"
"Nếu sự thật như lời anh nói thì chẳng phải cái danh đệ nhất sòng bài của tôi đối với anh ta chỉ như rác trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2794860/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.