Đến chiều thì cô quay trở lại, bên trong sòng bài vẫn rộn ràng tiến cá cược nhưng bên ngoài lại khá yên tĩnh.
Vừa đến nơi thì cô lấy điện thoại gọi anh ra rồi hai người cùng đi mua thực phẩm, trên đường đi hai người cứ im lặng, chẳng ai nói chuyện với ai câu nào vì thế nên bầu không gian giữa bọn họ trở nên khá bí bách.
Cuối cùng vì chịu không nổi cái bầu không khí này nên Diệp Viên Hy lên tiếng:
"Thu Nguyệt đâu rồi, chẳng phải em ấy nói muốn tham gia nấu lẩu cùng chúng ta sao?"
"Ở chi nhánh mới mở của sòng bài gặp chuyện nên Minh Kỳ cùng với em ấy đi giải quyết rồi"
"Sòng bài gặp chuyện??? Vậy sao anh không lo lắng mà còn ở đây thông thả đi mua thực phẩm với tôi"
"Tại vì tôi đã hứa là sẽ nấu lẩu cho cô ăn rồi"
"Anh không cần vì tôi mà bỏ dỡ chuyện quan trọng"
"Tôi tin tưởng vào năng lực giải quyết vấn đề của hai người họ"
"Vậy buổi ăn lẩu hôm nay chỉ có tôi và anh thôi có đúng không"
"Lúc nãy hai người họ đã nhắn tin với tôi và nói rằng mọi chuyện ở đó điều ổn và họ đang trên đường về đây"
"Ồ"
Hai người mua xong thực phẩm thì trở lại sòng bài, lần này hai người không vào bằng cửa chính mà đi bằng cửa sau, là cái kiểu đi trong âm thầm lén lúc vì lúc này trên tay của hai người có rất nhiều rau và hải sản tươi sống nên không tiện đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2794841/chuong-168.html