Sau khi ở chung nhà với hắn một tháng trời.
Quan hệ giữa hai người họ đã thay đổi. Sư huynh kiêm gia sư từ thiện cho nó, kiêm cả tài sế. Còn nó là giờ phải nhờ vả hắn giúp đỡ để nâng cao điểm số đành mỗi ngày làm đồ ăn kiêm chân sai vặt cho hắn.
Bố mẹ nó từ quê nội lên. Nó phải chuyển về nhà sau những nuối tiếc. Cuộc sống của nó và hắn vẫn vậy. Buổi sáng hắn không đi siêu xe đi học mà thay vào đó là chiếc xe đạp lịch lãm màu đen.
Buổi sáng hôm nay cũng không ngoại lệ.
Quần jean đen, sơ mi trắng phối với đôi giày thể thao cùng màu. Trên vai khoác chiếc balo đen độc quyền của hoàng gia Anh.
- Rùa....! Em có thể đi nhanh hơn một chút không! - ( Hắn thiếu kiên nhẫn. Hắn đang sự dụng thức mệnh lệnh với nó. )
Nhanh chóng, nó chạy ra ngồi đằng sau xe hắn.
- Sorry baby...! Đợi sư huynh đợi có lâu không.
- Có. - ( Hắn)
- Mới có 5 phút mà. Người đâu mà một câu khách khí " không sao đâu cũng không nói được"
- 4 phút 28 giây. Thời gian là vàng bạc. Em chưa nghe thấy bao giờ à.
- Hình như sư huynh đi nhầm đường rồi. Đây không phải đường đến trường mà.
- Đồ ngốc này! Hôm nay là chủ nhật trường nào dạy vào hôm nay.
Vừa mắng yêu nó hắn vừa dốc hết sức đạp xe thật nhanh. Gió thổi tóc bay theo gió.
Nó bám vào áo hắn, tay khẽ đung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-so-gio-thoi-bay-mat-em/2312894/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.