Thấy có người ủng hộ mình, Trần Quảng Siêu lập tức kiên cường. Nhỏ giọng nói với Trần Phi: "Đúng đó, Trần Phi, khi gặp Tầm tổng, em dù sao cũng nên cho anh một chút mặt mũi. Có bất kì ý kiến gì thì để về nhà anh sẽ từ từ sửa mà, đừng nói gì, đừng nói gì cả." "Về nhà?" – Trần Phi mắc cỡ: "Ai muốn về nhà cùng với anh chứ?" "Haha." –Trần Quảng Siêu vỗ nhẹ vào cô và hướng Bạch Giai đưa tay: "Từ lâu đã ngưỡng mộ tên tuổi của Bạch tiểu thu, sớm nghe nói Bạch tiểu thư dung mạo xinh đẹp, khí chất tuyệt vời, ăn nói tài giỏi. Hồm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hự truyền, thật không tầm thường. Chả trách anh Lộc sẵn sàng cúi đầu dưới váy của tiểu thư. Có thể gặp Bạch tiểu thư ở đây thật sự là vinh hạnh của tôi, thật vinh hạnh." "Phụt" Tần Đỗ và Trần Phi gần như phun ra máu sẫm.
Cái con người này một khi căng thẳng là sẽ thích nói tiếng Trung
Quốc cổ văn. Nhưng hôm nay ở trước mặt Bạch Giai, hắn cố tình muốn làm chính mình mất mặt
Nhưng Bạch Giai cảm thấy khá thú vị. Dù sao việc học ngôn ngữ
Hán cổ đại Trung Quốc cũng có vài phần cảm tình.
Cô cười khúc khích bắt tay hắn và nói tiếng Hán cổ đại Trung
Quốc: "Nhự nhau thôi. Trần tiên sinh khí chất nho nhã và lịch lãm. Tiểu thư Trần thì tao nhã, hiền lành đoan trang. Từ lâu tôi đã nghe nói, rằng hai người là một cặp đôi duyên trời định. Hôm nay gặp mặt, cũng là danh bất hư truyền."
Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-so-gap-phai-gia-tong-tai-ba-dao/214704/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.