Trần Quảng Siêu: "Tôi sẽ rời đi sau khi kết thúc dự án, tôi sẽ không cảm thấy mệt mỏi nữa." "Cậu có biết đời người dài bao lâu không? Trong nhiều thập kỷ, sẽ luôn có một ngày khiến cậu mệt mỏi. Đừng nóng vội."
Mới vừa nói chuyện yêu đương hắn đã nguyền rủa người ta mệt mỏi,
Trần Quảng Siêu nhéo hắn một cái: "Tào lao. Lúc trước cậu rất cao ngạo và lạnh lùng, cả ngày chỉ có một vẻ mặt, một ngày cũng không nói được mấy câu. Sao bây giờ cái miệng của cậu lại khinh bỉ như vậy? Thảo nào Trần Phi nói tính tình của cậu đã thay đổi rất nhiều sau khi yêu. Thật đúng là thay đổi không ít."
Tần Đỗ nghe xong lời này giống như gặp quỷ. Nhưởng mày khó tin: "Tôi thay đổi sao? Không thể nào!"
Cuối cùng, Tần Đỗ đã bỏ qua sự đánh giá của Trần Quảng Siêu và Trần Phi về hắn, từ đầu tới cuối chỉ nói với Bạch Giai về tình yêu đẹp đẽ của Trần Phi.
Nghe xong tự nhiên nước mắt cô tuôn ra: "Cảm động lắm sao?" Tần Đỗ nói xong liền quay đầu nhìn bộ dạng của cô, biểu cảm không nói nên lời: "Cầu chuyện thật sáo rỗng, nếu có thể làm cho em cảm động, thì đều trách anh dùng những lời hoa mỹ, biểu đạt cảm xúc tốt." "Phù." Nếu trong miệng Bạch Giai có nước, cô chắc chắn sẽ phun ra: "Anh hiện tại càng ngày càng lảm nhảm, nói chuyện càng ngày càng bỉ ổi như vậy sao? Trước kia tất cả mọi người đều nói anh là một người sống trên máy điều hòa. Em nghĩ bây giờ anh gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-so-gap-phai-gia-tong-tai-ba-dao/214702/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.