Y Nhiên, lâu rồi không gặp, cậu có bận gì không?" Sau khi gửi đi, sau mấy phút vẫn không thấy trả lời.
Cô lại gửi: "Công việc của cậu gần đây thế nào? Lục Bái Nhiên có tiếp tục làm phiến cậu không?" " Có phải cậu đang bận không? Nhìn thấy tin nhắn thì trả lời lại cho mình, mình rất lo lắng cho cậu."
Tần Đỗ nhìn cô cầm điện thoại di động, thở dài, khẽ cười một tiếng: "Sao thế? Lại bị Lục Bái Nhiên ăn hiếp à? Cô ta có thể từ chức mà. Hà gia có một sự nghiệp tuyệt vờ ivà đã là bạn gái của Hà thiếu gia, tội gì làm khổ mình như vậy." "Hứ." Bạch Giai không thích nghe giọng nói coi thường và tôn thờ tiền bạc của hắn: "Tần tiên sinh, có phải mọi phụ nữ kết bạn chỉ vì một tiền của người khác không? Họ đã vất vả nhọc nhằn học đại học và tìm việc làm, đó là tính cách độc lập của họ và không phụ thuộc vào đàn ông. Anh đừng thấy những cô gái không được giáo dục và không có kỹ năng, chỉ nghĩ về hôn nhân, đem đặt lên những cô gái bình thường nhữ chúng tôi. Chúng tôi không tệ như anh nghĩ. "Ồ." Tần Đỗ mỉm cười kỳ quái: " Anh xin lỗi, anh đã hiểu lầm em. "Hủ " Nhưng không thể không ngại.
Khi xe lái đến bệnh viện, Diệp Y Nhiên vẫn không trả lời WeChat. Bạch Giai không vui rời khỏi xe, cô luôn có dự cảm không tốt.
Tần Đỗ ôm cô trở lại phòng bệnh, nhìn thấy cô trông buồn bã, nên nhắc nhở: "Nếu e thật sự lo lắng cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-so-gap-phai-gia-tong-tai-ba-dao/1176093/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.