Một đêm trôi qua trong yên bình, tầm giữa trưa hôm sau, Tiêu Linh mới nghe thấy tiếng khởi động xe của Diệp Thiên. Cô rất muốn gặp mặt nói chuyện trực tiếp, nhưng có vẻ hắn sẽ trốn tránh, vì vậy cô gọi điện thoại cho hắn.
Diệp Thiên chần chờ một lúc lâu mới bắt máy:
“Sao vậy?”
“Anh biết em muốn nói gì phải không?”
“Là chuyện của Liên Liên à?” Diệp Thiên đã nghĩ đến rất nhiều chuyện trước khi rơi vào cơn say quên trời đất.
“Ừm, anh thấy sao?”
“Anh…” Diệp Thiên tấp xe vào lề đường, xoa xoa cái đầu đau nhức của mình. “Anh muốn nuôi con bé.”
Câu trả lời này không nằm ngoài dự đoán của Tiêu Linh, trước khi mất, bạn của Diệp Thiên đã nhờ hắn chăm sóc cho con gái của mình. Vậy nên nếu nói ai là người thích hợp nhất để nuôi Liên Liên thì chỉ có thể là hắn, thậm chí tên của con bé còn lấy theo tên của hắn kia mà.
“Một mình anh chăm sóc Liên Liên có ổn không?”
“Không sao, một mình anh là được.”
“Em hiểu rồi. Hợp đồng nhà vẫn còn ba tháng nữa, em sẽ trả tiền cho đến lúc đó. Cảm ơn anh vì hai năm qua.” Loading...
Tiêu Linh không nói lời dư thừa, sau khi nói xong cô liền cúp máy. Khuôn mặt của Diệp Thiên cứng đờ lại, khiến người ngồi ở ghế phụ cười hắn:
“Không phải hôm qua nói sẽ buông tay à?”
“Tôi buông tay rồi.” Diệp Thiên nói dối không chớp mắt.
Hàn Tuyết nhún vai:
“Vậy được rồi. Đưa tôi về khách sạn đi.”
“Sao cô không về từ đêm qua?”
Vậy mà dám ngủ lại nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-tong-tai-dai-ac/793488/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.