Hồng Thanh kéo Tần Mạc đến đình viện gần nhất rồi gọi hai đĩa bánh quế hoa. Tần Mạc nhìn hai đĩa bánh, rồi liếc nhìn Hồng Thanh bằng ánh mắt xem thường.
"Đây gọi là mời ta dùng điểm tâm mà ngươi nói? Chẳng có chút thành ý nào cả."
"Ta suốt ngày ở trong cung có đi được ra ngoài đâu nên chỉ có mấy món bánh quen thuộc này thôi. Không phải thái tử thích nhất là bánh quế hoa sao?"
Tần Mạc đáp ngay:
"Không có. Ai bảo ngươi thế?"
"..."
Hắn tận mắt nhìn thấy lúc Tần Mạc nghỉ ngơi đã ăn bánh quế hoa. Không chỉ một mà ăn liền hai đĩa. Thế mà bây giờ lại chối bay nhanh như thế. Đúng là tính tình trẻ con. Hắn không thèm chấp. Hắn chỉ nghĩ đã nhờ người ta dạy cho mình thì cần phải cung phụng người ta một chút thì người ta mới nhiệt tình mà chỉ dạy được. Hắn thấy Tần Mạc cũng rất thú vị, cảm giác giống như đệ đệ của mình vậy. Hắn chưa từng có đệ đệ nên không nhịn được muốn chiều chuộng cậu ta một chút.
"Ta đoán thế. Vậy sư phụ muốn ăn gì, ta sẽ đích thân xuống bếp nấu cho ngươi."
"Ngươi nấu?" Ánh mắt nhìn hắn đầy nghi ngờ. "Có ăn được không đó?"
"Đến Diên nhi mới năm tuổi còn dám ăn đồ ta nấu, chẳng lẽ ngươi không dám?"
"Nói năng kiểu gì đấy? Ta không phải con của ngươi."
Hồng Thanh bật cười. Hắn cảm thấy vị thái tử này quá đáng yêu. Chọc cậu ta rất vui.
"Dĩ nhiên không phải. Tuổi của ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775081/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.