Lệ Hân nhìn xuống Lan phi đang quỳ trước mặt mình, lạnh lùng hỏi:
“Ngươi gây ra chuyện như vậy rồi bảo ta cứu?”
“Mẫu hậu, đây là lỗi của thần thiếp. Thần thiếp làm việc không đến nơi đến chốn. Giờ chỉ có người mới cứu được thần thiếp. Nếu bị phát hiện ra bệ hạ chắc chắn sẽ không tha thứ cho thần thiếp đâu.”
“Ngươi làm chuyện táng tận lương tâm như vậy rồi cầu xin ta cứu ngươi? Sao ngươi có thể ra tay độc ác với Phương Hồng Thanh như vậy?”
Lan phi nhìn thái hậu kinh ngạc. Không phải bà ấy cùng một chiến tuyến với cô chống lại Phương Hồng Thanh hay sao? Sao giờ lại nói cứ như thể mình không liên quan gì vậy?
“Mẫu hậu, người nói gì vậy? Người cũng…”
“Ta đúng là không thích Hồng Thanh nhưng sẽ không bao giờ chấp nhận một kẻ nhẫn tâm như ngươi. Chỉ vì Hồng Thanh dành được sủng ái của bệ hạ mà ngươi sẵn sàng thả hổ vào trường săn muốn giết y. Ta cảm thấy rất thất vọng. Tại sao ngày đó ta lại để Hằng nhi cưới ngươi về chứ?”
“Mẫu hậu, con… con…”
Lan phi kinh ngạc mở tròn mắt. Thái hậu hôm nay cư xử rất kì lạ, cứ như một người hoàn toàn khác vậy. Không đúng. Giống như là bà ta muốn phủ sạch mọi liên quan với cô.
“Lan phi, quả nhiên là ngươi.”
Tiếng gầm lên giận dữ khiến Lan phi giật mình ngã phịch xuống đất. Hoàng thượng đã đứng sau lưng cô từ lúc nào. Cô quay lại trợn mắt nhìn thái hậu.
Ra là như thế. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775065/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.