Phi Diên không những bị phạt nhốt trong phòng mà còn phải chép phạt hai trăm lần từ “điềm tĩnh”. Thằng nhóc biết chừng năm mươi lần đã nằm ườn ra bàn không muốn viết nữa. Nó không hối hận vì đã đánh mấy thằng nhóc kia. Là nam nhân làm sao có thể đứng yên nghe cha mình bị xúc phạm như thế. Phải đánh chúng để chúng biết sợ không dám nói xấu cha nó nữa. Nhưng bị phạt chép phạt như thế này đối với nó đúng là một cực hình.
“Diên Diên, đang làm gì thế?”
Tiếng gọi của Thanh Trúc khiến Phi Diên chú ý. Nó vội đứng dậy ra mở cửa sổ. Nhìn thấy Phi Diên, Thanh Trúc lo lắng kêu lên:
“Ta mới nghe nói ngươi bị phạt. Sao ta mới không ở bên cạnh ngươi một hôm mà ngươi lại gây chuyện vậy?”
Phi Diên bực bội nói:
“Ngươi thì biết cái gì? Bọn chúng mắng chửi cha ta, ta lại không được quyền đánh chúng sao?”
“Bọn chúng xúc phạm Hồng phi? Tin đồn đó…”
Thanh Trúc cũng mới nghe nói hiện tại trong cung và bên ngoài thành người ta đang đồn nhau cái gì. Cậu cũng cảm thấy rất bức xúc. Không biết kẻ nào hết lần này đến lần khác tìm cách hãm hại cha con Phi Diên.
“Nếu ta là ngươi ta cũng sẽ đánh. Bọn chúng đáng đánh.”
Phi Diên hơi ngạc nhiên nhìn Thanh Trúc. Hiếm khi mới thấy cậu ta ủng hộ mình đánh người, bình thường toàn mắng nó.
“Này, ngươi giúp ta chép phạt đi.”
“Chép phạt? Nhưng chữ của ta và ngươi không giống nhau, ta chép cho ngươi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775011/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.