Chương 23
-Cậu sao vậy? Sáng giờ có vẻ buồn bực.-Hà Vũ ra
về bám theo sau tôi hỏi lung tung. Tôi liếc mắt khinh thường, còn không
phải tại cô ta sao? Từ sáng giờ mấy người bạn thân của cô ta cứ nhìn
chằm chằm tôi bằng con mắt mờ ám. Thật khó chịu! Chắc chắn con nhỏ
này đã nói cái gì đó với mấy người kia rồi. Chắc chắn là vậy.
Không thém nhìn người kia tôi liền quay lưng bước thẳng. Phát hiện
không còn ai đi theo mình nữa, tôi âm thầm vui mừng trong lòng, hài
lòng ra lấy xe chạy về, không có bất kì trở ngại nào.
Nhưng khi về tới nhà tôi lại gặp ba mình, đứng trước
cổng. Có lẽ cũng đã chờ được một lúc. Tôi nhắm mắt bước xuống xe,
vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt, không xua đuổi cũng không chào đón. Ba
tôi, ông cũng không nói nhiều, chỉ dặn dò một số việc, cả hai cứ
đứng tần ngần ở đó một lúc. Cả hai ăn ý không nhắc gì đến lần gặp
trước, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Trước khi về, ông có đưa cho
tôi một cái điện thoại di động mới. Cái cũ của tôi đã bị hư lâu
rồi, nhưng vì tôi thấy bản thân cũng không cần liên lạc với ai, bạn
bè chẳng có bao nhiêu người, nên cũng không mua cái mới làm gì cho tốn
tiền. Nhưng ba đã đưa cho tôi thì cũng không thể mở miệng ra mà từ
chối được.
Buổi tối, nằm trên giường ngủ nghịch cái di động mới. Đây cũng không phải là loại mới nhất, cũng chẳng phải là loại mắc tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/2355705/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.