Chương 52
Hà Vũ quả thật ba ngày sau đó mỗi ngày đều nhắn tin cho tôi kể tình hình. Tôi không trả lời, cũng không chủ động gọi, nhưng vẫn cẩn thận đọc từng chữ. Ngoài ra tôi vẫn thường chạy xe đạp lang thang dạo phố, nhưng đi một mình lại có cảm giác thiếu thiếu. Hôm nay cũng vậy, ở nhà buồn chán, nên mới xách xe ra ngoài, không ngờ lại đụng phải người quen.
-Anh Kha, lâu rồi không gặp.
Căn bản là trốn không kịp, tôi cứng nhắc quay đầu lại, miễn cưỡng kéo ra khoé miệng:
-Ừ. Lâu rồi không gặp. Dạo này khoẻ không?
-Dạ cũng ổn.-Ngọc ngượng ngùng nhìn tôi, hai tay chắp lại để sau lưng.
-Vậy thì tốt. Anh đi đây.-sau đó tôi định phóng xe đi thật.
-Nè, lâu rồi mới gặp mà sao anh lại chuồn lẹ thế. Không muốn nhìn thấy em sao hả?-cô bé chu môi lên giận dỗi, thái độ rõ ràng là trách móc.
Tôi cảm thấy hơi khó xử, không biết nói thế nào. Thật ra thì hiện tại tôi cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Ngọc, chỉ vì Vũ không thích.
Hà Vũ không muốn tôi gặp, tôi cũng sẽ không gặp. Huống chi cô bé đó chính là nguyên nhân gây ra những mâu thuẫn hiếm hoi giữa chúng tôi. Mà cũng không biết từ khi nào, tôi đã không còn căng thẳng khi gặp Minh Ngọc, không còn thấy hồi hợp nữa. Có lẽ tôi đã hết thích cô bé, hoặc có lẽ tôi chưa bao giờ thích. Tất cả những cảm giác kì lạ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/2355648/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.