-Thế bây giờ bà tính thế nào? Sau khi nghe tôi kể, Sang chỉ nhíu mày hỏi tôi một câu như vậy. Tôi thở dài, buồn rầu nói:
-Còn có thể thế nào chứ? Cậu ta không có tin tui. Tui cũng không biết phải làm gì bây giờ.
-Cậu ta có tin hay không thì bà cũng nên giải thích chứ? Lúc nãy tui thấy Kha cũng có ý muốn nói chuyện với bà, đâu phải là không cho bà cơhội để nói.
-Thôi đi. Lỡ cậu ta gọi tôi lại là vì muốn tra khảo chửi mắng thì sao? Tui sẽ không đứng yên để người ta sỉ nhục mình.
-Có lẽ bà nghĩ nhiều rồi đó. Nhìn mặt cậu ta như vậy đâu có giống đang tức giận. Chỉ có bà đang giận người ta ấy.
Thấy tôi yên lặng không nói gì, Sang liền lại gần vỗ vai tôi một cái, nhẹ nhàng nói:
-Hai người cần phải nói chuyện với nhau đi. Đừng có rầu rĩ như vậynữa. Nếu bà phát hiện cậu ta không đáng để bà thích thì cứ thẳng chân đá một cái, rồi sau đó quay lại bên tôi. Tôi lúc nào cũng chờ đợi bà.
Lúc đầu cậu ta còn đàng hoàng mà nói chuyện, nhưng càng vềsau giọng điệu càng khiến người ta buồn nôn. Sẵn đang ức chếtrong người, tôi liền đem cậu ta làm bao cát để luyện võ.
-Ê, sao bà lại đánh tôi. Hà Vũ, không được "giận cá chém thớt" nha.
Chị đây chính là thích "giận cá chém thớt" đó. Ai cản được?
Trút được hết bực bội trong người cũng thấy dễ chịu hơnnhiều. Tôi liếc mắt nhìn Sang vẫn tận lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/2355628/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.