Ngoại Truyện 3
Con đường tối, chút ánh sáng lập loè phía trước nhìn có vẻ quỷ dị. Cả đoàn có khoảng 7, 8 người chậm chạp nhích từng bước. Hà Vũ ung dung dẫn đầu, vẻ mặt bình thản như đang di dạo trong vườn hoa.
Một tràng cười rùng rợn vang vọng trong không gian chật hẹp, da đầu tất cả run lên, bất giác cả người căng thẳng.
Một mảnh vải trắng hạ xuống trước mặt, phát ra âm thanh ma quái nghe như tiếng khóc phụ nữ. Đoàn người bị kinh sợ, có người hét toáng lên. Hà Vũ theo phản xạ định giơ tay giật tấm vải kia xuống, lại phát hiện hai tay mình đã bị kìm chặt. Trong phút chốc hơi thở ấm áp kia gần kề, giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên:
-Đừng sợ. Tôi sẽ bảo vệ cậu.
Trán cô nhóc nào đó xuất hiện ba vạch đen, môi khẽ giật giật, cuối cùng cũng không nói gì.
Tiếp tục tiến lên, đằng trước đã không còn bóng tối, nhưng ánh sáng lại mờ mờ ảo ảo, chập chờn chập chờn. Bước chân trở nên run rẩy, e dè. Cũng may ở đây không có thứ gì đột ngột nhảy ra, nếu không chắc chắn sẽ có đứng tim mà chết. Cuối con đường cánh cửa phủ đầy dây leo đã mở sẵn, bên trong đen như mực, chẳng thể thấy bất cứ thứ gì. Hà Vũ nặng nề hít sâu một hơi, căn bệnh sợ bóng tối đến giờ mới bắt đầu phát tác. Nhận thấy vòng tay của người nào đó đặt trên hông mình càng lúc càng siết chặt, cô nhóc cắn răng đi vào trong. Vừa được mấy bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/2355573/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.