Chương 15
Tôi mở cửa dắt xe đạp vào nhà. Hà Vũ lẽo đẽo theo phía sau:
-Sao nhà cậu tối quá vậy. Không có ai ở nhà hả?-cô ta thắc mắc hỏi. Tôi chống cái xe đạp dựa vào trong góc tường, không trả lời, trực tiếp mở cửa vào nhà.
-Nhà này chỉ có mình cậu ở thôi phải không?-cô ta bình tĩnh quan sát một hồi sau đó mở miệng, giọng điệu rất chắc chắn. Tôi có phần ngạc nhiên.
-Sao cậu biết được?
-Tại vì nó rất lạnh.-Hà Vũ chậm rãi nói
-Sao?
-Chỉ là nó rất giống nơi tôi ở.
-Cậu cũng ở một mình?-tôi ngạc nhiên
-Ừ-câu trả lời rất nhẹ nhàng.
-Ba mẹ cậu đâu?
-Ba tôi đang ở nước ngoài.-cô ta nhìn nhìn mấy thứ trên kệ rồi trả lời, giọng điệu tựa như không để ý lắm.
-Còn mẹ?
-Tôi không có mẹ.-Hà Vũ nhẹ nhàng ngồi xuống ghế.
Không có mẹ? Nghĩa là sao chứ? Nhìn đi nhìn lại thấy người kia vẫn không có chút gì gọi là đau khổ, mà là sự bình thản đến kì lạ.
Tôi không biết phải nói cái gì nữa. Quan sát Hà Vũ, tôi thấy thái độ cô ta đã hơi khác lạ, nhưng đó không phải đau buồn, tôi chắc chắn. Lúc vẫn đang bối rối thì có người đã lên tiếng đánh vỡ bầu không khí này:
-Thôi, lấy sách vở ra đi. Tôi còn phải về nhà nữa.-giọng nói nhẹ nhàng, có phần bối rối, khuôn mặt không để lộ chút cảm xúc nào. Tôi hoài nghi đây có phải cô gái phiền phức mà mình biết hay không, có lúc tôi không thể hiểu rõ con người này.
Sau đó, Hà Vũ dùng tốc độ ánh sáng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/113995/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.