5' sau cậu xuống nhà vừa đi vừa đi vừa thì thầm "Con nhỏ đáng ghét, làm sao nó biết được bí mật này chứ, bực thật"( miệng nói vậy thôi chứ cậu đâu thể giận cô được) Cậu định buôn xuôi chuyện này nhưng khi xuống nhà lại thấy cái khuôn mặt đáng ghét đó, cái mặt mà cậu ghét nhất mỗi khi cô đã chơi xỏ được cậu thì cô luôn đưa gương mặt thách thức đó như thể" Để xem cậu làm gì được tôi" nhìn mà cậu thấy ức chế dễ sợ luôn, cậu đáp:
- Tôi mới xuống nhà mà cô đã đưa cái mặt đó à?
- Vậy cậu nghĩ tôi sẽ làm gì?
- Làm gì thì kệ cô chứ! TÔI KHÔNG QUAN TÂM - nói rồi cậu nhắn mạnh 4 từ cuối
- Ồ vậy à, thế cậu cũng không quan tâm nếu tôi nói ra ư?
" Cái gì?, nó tính nói ra thật à? phải tìm cách thôi"
- Tôi xin lỗi đừng giận
- Đừng lo....tôi sẽ không nói cho ai về nó đâu!- một lần nữa cô đưa khuông mặt đó ra" cậu nghĩ tôi sẽ bỏ qua à?, đừng có mà ảo tưởng"
" chết tiệt! phải làm sao đây" thế là cậu phải kìm nén cơn giận, vì nếu không bí mật đó sẽ được tiết lộ mà một khi ai cũng biết thì cậu chỉ có nước độn thổ vì xấu hổ thôi, mắt mặt quá mà, cậu liền xin xỏ:
- làm ơn đó
- Cậu nài nỉ như thế thì tôi tha đó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-em-thay-doi-co-gai-dac-biet/1852539/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.