Đêm đến. Hàm Vũ Phong trở về căn hộ ở ngoại ô thành phố ngay trước bữa tối, sự mệt mỏi của hắn hiện rõ trong đôi mắt mặc dù hắn vẫn tỏ ra thoải mái với cô vợ của mình. Vũ Lục Hàn làm món pasta với thịt gà nướng và bông cải xanh, tôm nướng sốt cay kèm salad trộn với sốt khoai tây - những món Hàm Vũ Phong vẫn thích ăn. Hắn đã ăn một mạch, rất nhanh, theo kiểu nạp năng lượng để bù lại cơn mệt mỏi. Đây là một trong số những lần hiếm hoi cô thấy hắn mệt vì công việc. Cô cứ nghĩ hắn phải rảnh rỗi và thong thả lắm.
”Công việc của anh vẫn tốt chứ?”, Vũ Lục Hàn chạy đến, quàng tay ôm cổ hắn từ phía sau khi hắn đang ngồi nghiên cứu thứ gì đó trên máy tính cá nhân. Hắn nhếch miệng cười nhẹ, hôn nhẹ vào má cô, chứng tỏ rằng hiện giờ chẳng có chuyện gì làm phiền được Hàm Vũ Phong.
”Anh giải quyết xong rồi”, hắn nói nhỏ, “Nhưng thú thật là anh khá mệt. Anh đã ngồi cả buổi chiều ở cảng đấy, tin được không?”
”Có chuyện gì với hàng xuất khẩu à?”, Vũ Lục Hàn dụi vào cổ hắn, đặt một nụ hôn lên hõm vai chồng. Hắn có vẻ thích sự bất ngờ ấy, xoay hẳn người kéo cô ngồi vào lòng.
”Mánh khóe trong kinh doanh mà thôi”, hắn cười nhẹ, “Em tử tế nhưng chưa chắc đối thủ của em đã tử tế. Những kẻ như vậy không phải mối lo của anh, nhưng sẽ là sự mệt mỏi của anh đấy, như lúc này chẳng hạn...”
”Em có giúp gì được không?”, cô ngửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-co-song-khong-bang-chet-phan-2-im-no-longer-a-cinderella/40991/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.