Nó quay mặt đi chỗ khác,hắn thấy nó cũng hơi bất ngờ đã rất lâu rồi hắn chưa được gặp nó rồi " Cuối cùng cậu cũng chịu trở về rồi sao? Lần này tôi sẽ không để cậu đi nữa đâu ".Nó đứng lên định bước đi thì hắn đã nhanh tay kéo nó lại
-Không lẽ không chào nhau một tiếng được hay sao?
-Xin chào -Nó quay lại nhìn hắn cười nói quay sang nhìn hắn -Cậu có thể bỏ tay tôi ra được rồi chứ
-Cậu vẫn thế không khác chút nào
Hắn kéo nó vào trong phòng mình,nó vẫn thế còn hắn bây giờ đã táo bạo hơn rồi
-Cậu làm cái gì vậy? Bỏ tay tôi ra
-Không phải cậu đến tìm tôi sao? -Nó bất ngờ về câu hỏi của hắn -Tôi là trưởng khoa ở đây được rồi chứ
-Sao cậu biết tôi đến tìm trưởng khoa mà sao cậu lại là trưởng khoa? -Bao nhiêu câu hỏi trong đầu nó hiện ra rất bất ngờ bởi câu nói vừa rồi của hắn
-Tại sao tôi không thể?
-Được vậy cậu hãy làm tròn trách nhiệm của một vị bác sĩ đi -Nó không muốn cãi nhau với hắn nên đành im lặng đi theo hắn vào phòng
Hắn buông tay nó ra quay người lại ôm lấy nó,khẽ nói vào tai nó
-Tôi nhớ cậu nhiều lắm
Nó đẩy mạnh người hắn ra
-Xin lỗi tôi đến đây để khám bệnh chứ không phải đến để nghe những lời này
-Cậu có cần tuyệt tình vậy không? -Hắn nghe những lời nói của nó mà đau lòng không biết nên làm gì với nó nữa
-Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-to-tinh-voi-toi/3033894/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.