Nó nhìn vào màn hình điện thoại là Nam,nó biết là cậu gọi điện làm gì mà nên nó tắt máy và cứ thế đi vào lớp Nam thấy là đây là lần đầu tiên nó không nghe điện thoại của cậu,tưởng nócó chuyện gì nên cứ gọi liên tục,nó bực mình quá tắt máy luôn,cuốicùng không còn cách nào khác cậu đành gọi điện cho em nó.Em nó đang ởnhà đột nhiên nghe thấy tiếng chuông liền cầm máy lên nhìn thấy tên Namcô liền nghe máy luôn
-Ủa sao nay anh lại em giờ này vậy? -Băng ngạc nhiên hỏi
-À anh hỏi xem Nhiên có ở cạnh em không sao anh gọi nó không nghe máy thậm chí còn tắt máy
Cô đang vui vì anh gọi nhưng không ngờ lại hỏi về nó,cô có chút buồn.Thấy em nó không trả lời Nam nói tiếp
-Em đừng hiểu lầm,anh chỉ hỏi xem nó có học trường chuyên không thôi chứ thực sự anh với nó không có chuyện gì đâu
Không biết tại sao cô nghe những lời này của anh cảm thấy vui,cô có là gì của anh đâu mà anh lại sợ cô hiểu lầm chứ
-À em không có nghĩ gì đâu lúc đó em có việc nên không để ý
-Ừ tý nữa nó về em nói nó gọi điện cho anh nha
-Dạ vâng
-Ừ cảm ơn em chúc em có một ngày vui vẻ
Nó chán quá nên xin phép về trước,vừa về đến nhà em nó đã đứng trước cửa ánh mắt như muốn giết người đến nơi rồi ấy
-Sao về sớm vậy,hôm nay điện thoại mày có vấn đề sao mà có người gọi cho mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-to-tinh-voi-toi/3033792/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.