Nam hơi bất ngờ về cái ôm của nó nhưng cũng không nỡ đẩy nó ra,nó khóc 1 lúc lâu mới buông Nam ra -Bà có chuyện gì vậy?Sao vẫn đang bình thường tự nhiên khóc thế?-Nam lâu nước mắt cho nó nhẹ nhàng hỏi
-Tao cũng không biết tại sao mình lại khóc nữa,tao chỉ là không chịu đượckhi ngồi cạnh hắn thôi -nó vừa nói nhưng nước mắt không ngừng rơi
-Không lẽ hắn chính là người mà mày kể với tao á?-Nam ngạc nhiên khi nghe câu nói của nó
-Ừ
-Nhưng sao hắn lại ở nhà mày?
-Tụi tao được nghỉ 1 tuần nên thằng bạn nó rủ hắn ra
-Vậy à -Giọng Nam có chút buồn -Nhưng mày có làm gì đâu mà phải lo chứ,cứ bình thường thôi
-Ừ tao sẽ cố,thôi đi thôi mọi người đang đợi đấy
-OK đi thôi,nhưng lâu nước mắt đi đã tao biết mày không muốn ai nhìn thấy nước mắt của mày mà
-Yeah chỉ mày hiểu tao
-Đồ con nít
-Đồ thằng điên
Tụi nó cãi nhau cho đến khi ra đến khỏi rạp chiếu mọi người đã tụ tập đầy đủ
-Vậy mà kêu không là gì của nhau,mọi người ra hết rồi 2 người vẫn còn ở đótâm sự -Câu nói vô tình của Huy nhưng đã làm cho 2 người khó chịu
-Ừ thì -nó nói giọng rất nhỏ nhẹ -Bạn bè chả nhẽ không nói chuyện với nhau được à -Giọng nói của nó khiến cho nhiều người quay lại nhìn nó như 1sinh vật lạ vậy.Nó biết điều đó nên đi trước,cả hội thấy vậy cũng đitheo
-Tôi về trước nha,bye mọi người -Đến ngõ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-to-tinh-voi-toi/3033769/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.