-Á đau quá,đứa nào chặn đường bà vậy,đi không có mắt à -nó chửi mặc dù chưa biết đó là ai Người kia cũng bị ngã xuống,hắn nghĩ “người gì đâu mà vô duyên vậy đã đụng phải người ta rồi lại còn chửi nữa”
Nó đứng lên phủi quần áo định chửi tiếp thì đập vào mắt nó là 1 người contrai có mái tóc màu hạt dẻ,đứng cao hơn nó đến cả 20 phân chứ ít đâu (nó cao có 1m55 thôi),nó còn đang bối rối không biết làm gì thì từ xaĐạt như chọc nó
-Ôi trời ôi,chân ngắn mà đã không đuổi được thì đừng có cố,thấy chưa đến giờ cùng đụng phải người ta
Nó và hắn không hẹn mà gặp 4 con mắt như tóe lên lửa nhìn về phía Đạt,nókhông kiềm chế được rút dép ra phi trúng người Đạt rồi chạy thẳng về lớp không cần biết người bên cạnh đang nghĩ gì
Hắn nhìn theo nó đột nhiên có cảm giác rất lạ,tim đập nhanh hơn.Đang suy nghĩ Đạt từ xa đi lại
-Mày đúng là thằng bạn đểu 2 lần rồi mà mày không giúp tao?
-Mày còn nói nữa tao cho mày ăn dép tiếp đấy
-Ơ,mày phải nghĩ cách cho tao làm lành với cái Nhiên chứ không thì làm sao tao có thể tán đổ bạn nó,tao lỡ tuyên bố rồi
-Kệ mày,tao không quan tâm -câu nói phũ phàng được nói ra từ miệng Phongkhiến Đạt tức muốn xì khói nhưng bây giờ chỉ có Phong mới nghĩ cách được cho cậu thôi nên cậu cố nhịn
-Thôi mà bạn bè tốt chơi với nhau bao nhiêu năm chả nhẽ mày không giúp tao sao?
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-to-tinh-voi-toi/3033761/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.